Hắn hoàn toàn không để ý chuyện này, nhưng thái độ kiêu căng đó là có ý gì.
“Tuy lần này ta đến thành Thiên Lăng là có chuyện khác nhưng những gì Thiên Hà nói trước đó cũng là thật. Nếu có thiên tài có thể lọt vào mắt ta sẽ có thể gia nhập Tử Nguyệt Động Thiên, bái trưởng lão cấp Tử Nguyệt làm thầy”, dứt lời, Khuynh Nhược U hờ hững nhìn đối phương, sau đó không nhiều lời nữa.
Nàng ta nâng ly nhấp rượu, đợi đối phương dập đầu cảm ơn.
Hướng Thiên Hà nở nụ cười, trầm giọng nói: “Lâm Nhất, lần này ngươi gặp may rồi, dưới động chủ của Tử Nguyệt Động Thiên có bảy tưởng lão Tử Nguyệt, ai cũng là trưởng lão Thiên Phách đã mở bảy phách”.
“Xin lỗi, Lâm mỗ đến từ Lăng Tiêu Kiếm Các của Đại Tần, cũng không có ý định gia nhập vào tông môn khác, tại hạ xin cáo từ”.
Không hợp nhau nói nửa câu cũng thừa, Lâm Nhất không định ở lại đây thêm, xoay người rời đi.
Khuynh Nhược U đặt mạnh ly rượu trong tay xuống bàn, trong mắt lộ vẻ chán ghét.
Hướng Thiên Hà thầm mắng Lâm Nhất một trận, vội vàng nói: “Tên này đúng là không biết điều. Nhược U, cô không cần chấp nhặt với hắn”.
“Chỉ là một tên Kiếm Nô mà lại ngông cuồng đến thế”.
Khuynh Nhược U vừa kiêu ngạo vừa lạnh lùng cất lời: “Không cần để tâm, loại người này có thể gia nhập Tử Nguyệt Động Thiên còn miễn cưỡng lọt vào mắt ta. Chứ không gia nhập, hắn ta có khác gì một con kiến đâu”.
Tuy giọng điệu rất hờ hững, nhưng hơi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375691/chuong-2270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.