“Tên này thật sự một kiếm thành danh rồi”.
Quỷ Đạo Diêm Không nhìn về phía xa, bực bội nói.
“Ta cảm thấy ngươi nên vui vì ta đã cứu ngươi một mạng”, Tạ Vân Kiều cười châm chọc, lạnh nhạt nói.
Nhìn xem Tần An và Bùi Nhạc đi, hai tên này cho rằng sẽ chiếm được bảo vật, ai ngờ lại chết thảm tại chỗ khi còn chưa thấy rõ chiêu kiếm của Lâm Nhất.
Nhưng không thể không nói, Lâm Nhất thật sự một kiếm thành danh rồi.
Cổ vực Nam Hoa rộng lớn như thế, người trẻ tuổi nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên đại thành đã là rất hiếm có rồi. Người nắm giữa kiếm ý viên mãn đỉnh phong càng quý hiếm hơn, thậm chí có hay không cũng là một bí ẩn.
Ít nhất hắn ta biết trong các đệ tử của Càn Vân Tông không ai nắm giữa được kiếm ý như thế cả.
Dù không thể nói kiếm ý là một tồn tại vô địch, rất nhiều yêu nghiệt trong bảng vẫn có thủ đoạn khắc chế nó, ví dụ như Ma Ngục Huyết Sát của Cơ Vô Dạ, đó cũng là một thủ đoạn khá lợi hại. Ít nhất Tạ Vân Kiều cảm thấy nếu mình bị nhốt trong Ma Ngục Huyết Sát đó, chắc chắn mình sẽ rất khó chịu, có thể phát huy bảy phần thực lực đã là giỏi lắm rồi.
Có điều kiếm ý Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong chắc chắn sẽ mang đến ưu thế rất lớn cho Lâm Nhất, khi đối mặt với yêu nghiệt trong bảng, hắn cũng sẽ không quá thua thiệt.
“Nếu là ta ra tay, ai sống ai chết vẫn chưa chắc đầu”.
Quỷ Đao Diêm Không hừ lạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375568/chuong-2147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.