Chẳng qua sát ý này chưa chắc đã có thể chạm đến người Bạch Lê Hiên như mong muốn, mà Tạ Vân Kiều không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh Bạch Lê Hiên, hờ hững cười nói: “Hắn không đủ, thêm ta nữa thì sao?”
“Sư huynh…”.
Bạch Lê Hiên nhìn sang Tạ Vân Kiều bên cạnh, đáy mắt khó nén nổi vẻ ngạc nhiên.
Diêm Không đột ngột khùng lên, trầm giọng nói: “Tạ Vân Kiều ngươi cũng không thích tên tiểu tử kia đúng không? Đừng nói với ta, ngươi không muốn có được Thiên Tinh Châu trên người tên tiểu tử kia!”
“Ta đương nhiên không thích hắn, nhưng sư đệ nhà ta, ta lại khá là thương. Nếu như hắn ta đã không muốn để ngươi ra tay, vậy thì ngươi hãy ngoan ngoãn ở yên một chỗ đi”.
Tạ Vân Kiều lười thèm để ý đến hắn ta, trong lúc nói chuyện, những đệ tử khác của Càn Vân Tông cũng đi đến.
“Đáng ghét!”
Diêm Không nghiến chặt răng, cơ hội tốt thế này lại bị hai người kia làm hỏng.
Hồng hộc!
Đúng vào lúc này có hai âm thanh thình lình phá không vang lên. Mấy người đang giằng co bỗng biến sắc, vội vàng quay đầu lại nhìn.
Sau khi Diêm Không nhìn rõ thì phẫn nộ đến bật cười, lạnh lùng nói: “Thế mà lại để cho hai tên vô dụng kia chiếm lợi rồi…”.
Là Tần An và Bùi Nhạc!
Trong cục diện rối loạn, có không ít người muốn nhân cơ hội loại trừ Lâm Nhất, nhưng rõ ràng tốc độ của hai người này đã nhanh hơn bọn họ một bước.
Bên dưới những đám mây điện cuồn cuộn, trong sa mạc cát vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375563/chuong-2142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.