Dường như chỉ cần có bất kỳ cử động nào, kiếm của đối phương sẽ không hề do dự mà đâm tới, không hề mang theo chút thương xót nào.
Ánh mắt sắc lạnh như kiếm kia làm lòng hắn ta nổi lên cảm giác bất lực, khiến hắn ta tuyệt vọng đến mức mất cả dũng khí để tế ra chiêu thức cuối cùng của mình.
“Thắng bại đã phân!”
Đúng vào lúc lòng hắn ta vừa mới sinh ra cảm giác bất lực thì ý chí Tinh Quân còn sót lại trong cả toà mộ cung lập tức trở nên rõ ràng, lạnh lùng mà không cho phép kháng cự tuyên bố kết quả.
“Không, không…”.
Thiên quân vạn mã cũng phải từng người đi qua cầu độc mộc, một tướng công thành sẽ có vạn cốt khô.
Từ con số hàng vạn người lúc đầu, đến bây giờ chỉ còn sót lại mỗi mình Lâm Nhất, sự tàn khốc trong giới võ đạo lại lần nữa hoàn toàn bị bóc trần.
Đếm không xuể số đệ tử Tông môn từ các nơi trong cổ vực Nam Hoa chạy đến đây, có người có lẽ chỉ muốn tìm được một số bảo vật trong Biển Trăng Khô. Một số người có dã tâm lớn hơn chút thì hy vọng có thể sống sót để vượt qua được vài vòng trong cổ mộ Tinh Quân. Cho dù bị đào thải một cách tàn khốc thì vẫn coi như có chút thu hoạch, thậm chí là nhiều hơn cả mong đợi.
Nhưng đối với người trong mười hạng đầu của bảng ngoại như Cơ Vô Dạ mà nói, cho dù là bảo vật trong cổ mộ này thì cũng hiếm có thứ nào khiến hắn ta động lòng được.
Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375543/chuong-2122.html