Trí tò mò của Lâm Nhất lập tức bị treo lên, đúng là có chút bất ngờ thật.
“Là có người phát hiện ra trong Biển Trăng Khô có một mộ cổ”.
“Mộ cổ?”
Vẻ mặt Lâm Nhất không đổi, trong lòng như có điều suy nghĩ, phát hiện ra cổ mộ là một việc rất bình thường. Ở chỗ đó, vốn dĩ là chiến trường thượng cổ, có quá nhiều các loại mộ cổ, quả thực không đáng để nhắc tới. Tuỳ ý phát hiện ra tàn tích của một bia mộ nào đó thì chắc chắn bên dưới chính là mộ cổ.
Nhưng những loại mộ cổ này lại chẳng có giá trị gì, chủ nhân của ngôi mộ rất có thể là một tiểu binh của Tông môn, thậm chí còn chẳng tìm được cả quan tài.
Nhưng nếu như Mặc Linh đã nói là chuyện lớn, vậy thì chủ nhân của ngôi mộ cổ này chắc hẳn phải có thân phận không tầm thường.
Quả nhiên như vậy, Mặc Linh nói tiếp: “Nghe nói đây có thể là mộ phủ của một kẻ mạnh cảnh giới Tinh Nguyên…”.
Cảnh giới Tinh Nguyên!
Nghe đến bốn chữ này mặt Lâm Nhất thoáng biến sắc, tái tim trong ngực nhảy lên thình thịch, trong mắt lộ vẻ chấn động: “Thật sao?”
Nhìn khắp cả cổ vực Nam Hoa này, cho dù là kẻ mạnh của cảnh giới Thiên Phách cũng không có nhiều, thư viện Thiên Phủ rộng lớn có thực lực ở cấp chuẩn bá chủ cũng chỉ có hai người mà thôi. Vì thư viện lấy trình độ Linh văn làm chủ, võ đạo bổ trợ cho nên nền tảng sức mạnh võ đạo tương đối yếu hơn.
Nhưng kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375383/chuong-1962.html