Con ma khuyển bạc bị Lâm Nhất đánh bay đầu tiên rất ngoan cố, nó không đợi Lâm Nhất thu kiếm đã tiếp tục xông lên bất chấp vết thương trên người, nhắm vào góc chết của Lâm Nhất để cắn.
Góc độ rất xảo trá, kiếm khách bình thường sẽ bị xé thành hai nửa ngay nếu không phản ứng kịp.
Ta đến từ nơi nào!
Lâm Nhất cười khẩy, trở tay cầm kiếm đâm ra, thân hình biến ảo, chỉ chốc lát không còn nhìn thấy bóng dáng Lâm Nhất trong không gian này nữa, chỉ có đoá tường vi trên mũi kiếm vỡ vụn, biến thành một cơn bão.
Trong cơn bão, cánh hoa va chạm với nhau phát ra tiếng kiếm ngân vang vọng.
Bùm!
Trong nháy mắt đã đánh bay con Thiết Cốt Ma Khuyển màu bạc kia, cánh hoa cứa vào tạo thành vô số vết thương trên người nó.
Núi rộng sông dài, lá xanh gió thổi!
Không đợi ma khuyển bạc ngã xuống đất, một cơn gió mát thổi qua, kiếm quang lại xuất hiện. Nhát kiếm này từ lớn đến nhỏ, từ tĩnh đến động, hiện ra con sông uốn quanh núi, lại có lá rụng bay theo gió, kiếm thế cuồn cuộn kéo tới. Máu tươi bắn ra, mỗi nhát kiếm hạ xuống đều chém đứt một miếng xương của con ma khuyển bạc này.
Hoa bay nhẹ như mộng, mưa rơi nhẹ như sầu!
Nhân gian không còn gì nữa, chỉ xin tặng người chiếc vó ngựa trắng!
Kiếm thế lại xoay tròn, kiếm quang tựa cánh hoa héo tàn nhẹ nhàng bay múa, trong cơn mưa phùn càng thêm nhẹ nhàng linh động. Tiếng răng rắc không ngừng vang lên, xương cốt vỡ vụn liên tục bị cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375378/chuong-1957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.