“Tiểu tử nhà ngươi mãi không chịu rút kiếm là vì giữ lại chiêu này cho riêng hai người chúng ta à?”
Lộ Triển nhíu mày, lạnh giọng hỏi.
“Đúng thì sao, không đúng thì sao? Ta khuyên hai người các ngươi tốt nhất là nên nghĩ thông suốt rồi quyết định, một khi ra tay sẽ đối địch với ta, trở thành kẻ thù của Lâm Nhất ta!”
Lâm Nhất lạnh lùng nhắc nhở.
Thú vị, không ngờ tiểu tử này vẫn còn sức đánh thêm một trận.
Ở phía xa, Dương Hùng đang ngồi khoanh chân ngậm một viên đan dược, ánh mắt chợt loé, nhếch môi nở nụ cười máu lạnh.
Nếu như thế thì mình vẫn còn có cơ hội.
Đánh đi, đánh đi, đánh càng kịch liệt càng tốt, người chiến thắng sau cùng của cuộc chiến hoa Huyền Âm này vẫn là mình.
Đan dược vừa vào miệng, vết thương và chân nguyên của Dương Hùng điên cuồng khôi phục với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường. Nhưng hắn ta che giấu rất kĩ, không định để lộ ra ngoài, thậm chí còn không lau vết máu đọng trên khoé miệng.
Trong linh trụ Hoả Diễm, Lộ Triển và Tề Văn Hùng đang giằng co với Lâm Nhất với vẻ mặt cực kì âm u.
Lâm Nhất thật khinh người quá đáng, đã đến lúc này mà vẫn không chịu thoả hiệp. Nếu hắn chịu nhường một bước, từ bỏ hoa Huyền Âm chín cánh thì hai người họ đã không phải làm đến cùng như thế này.
Ngay trước mắt mọi người, nếu họ bị Lâm Nhất doạ chạy sẽ trở thành trò cười lớn cho thiên hạ.
Hai nhân tài cảnh giới Âm Huyền viên mãn hợp sức đối phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375241/chuong-1820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.