“Kẻ này…”
Trong mắt Lâm Nhất loé lên lửa giận, hắn lùi về sau một chút, sự kiêu ngạo của đối phương tăng vọt như thế đúng là ức hiếp người quá đáng.
Bùm đùng đoàng!
Quyền mang trút xuống như cuồng phong vũ bão, Lâm Nhất cầm kiếm Táng Hoa gắng sức chống đỡ, bước chân liên tục lùi lại.
“Đã thôi đi chưa!”
Thấy bóng dáng mờ ảo kia ngày càng ngông nghênh, trong lòng Lâm Nhất hoàn toàn nổi giận.
Hoa Tử Diên màu bạc trong vùng Tử Phủ dần ánh lên quang mang, chiếu rọi khiến hồ nước trở nên lung linh, trên người hắn đồng thời xuất hiện một tia sáng màu bạc, cổ xưa mà dồi dào, lăn tăn gợn góng. Toàn thân tản ra ánh sáng bạc, mái tóc dài khẽ múa lượn của thiếu niên dường như cũng có ánh sáng trong suốt, hai mắt đều có ánh sáng bạc.
Bùm!
Hoa Tử Diên màu bạc lần lượt nở ra, cánh hoa hoá thành kiếm ảnh màu bạc thực chất nặng nề nhấp nhô xung quanh hắn. Tám mươi mốt kiếm ảnh hình thành kiếm trận cổ, sát ý ngút ngàn toả ra từ trên người Lâm Nhất.
Kiếm trận Tử Diên, tuyệt thế vô song!
Ánh sáng lạnh lẽo ngưng tụ trong mắt Lâm Nhất, nhất kiếm nộ chỉ phóng ra, kiếm ảnh bay múa trong kiếm trận hoá thành từng luồng lưu quang màu bạc, tụ lại với nhau rồi lao ra như dòng nước bạc.
Leng keng leng keng!
Tám mươi mốt kiếm ảnh màu bạc gần như đồng thời phóng trúng bóng người mờ ảo kia, đập tan sát khí ngút trời trên người kẻ đó.
“Thành công chưa?”
Lâm Nhất vừa thở dốc vừa mệt mỏi tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375202/chuong-1781.html