“Con người lúc ở trạng thái nông nổi rất dễ đưa ra những quyết định sai lầm, việc mà ta muốn nói với ngươi liên quan đến sinh tử tồn vong của thư viện. Ta không hy vọng ngươi sẽ hối hận, bởi vì ngươi một khi đồng ý rồi thì trách nhiệm mà ngươi phải gánh vác còn nặng hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ngươi”.
“Có nghiêm trọng vậy sao?”
“Có”.
Vẻ mặt Mặc Linh nghiêm túc gật đầu, không giống như đang nói đùa.
Bộ dạng như vậy lại khiến Lâm Nhất từ từ bình tĩnh lại, thư viện Thiên Phủ có việc nhờ đến mình thì e là chẳng hề đơn giản như vậy.
“Cô không sợ sau khi ta bình tĩnh lại sẽ không đồng ý nữa sao?”
Lâm Nhất cười thăm dò nói.
Mặc Linh mỉm cười không tiếp lời mà trầm giọng nói: “Sáu ngày sau, hồ Huyền Âm sẽ mở cửa với bên ngoài, đến lúc đó sẽ có hoa Huyền Âm được sinh ra. Hoa Huyền Âm đó mặc dù không bì được với hoa Hoả Ngục, nhưng đối với người thuộc cảnh giới Âm Huyền như ngươi thì lại vô cùng phù hợp”.
Hồ Huyền Âm?
Lâm Nhất sờ cằm, vùng bảo địa toạ lạc trên đỉnh của Linh Mộc Phong, mỗi ba tháng lại mở ra một lần kia.
Đến lúc đó sẽ có Linh nhũ tràn ra, Linh nhũ tràn ra sẽ có hoa Huyền Âm bung nở dưới đáy hồ.
Mỗi lần đấu tranh vì hoa Huyền Âm này đều sẽ rất sôi nổi náo nhiệt, nói ra thì đây cũng là một việc lớn của thư viện Thiên Phủ.
Mặc Linh nhìn về phía Lâm Nhất khẽ nói: “Đợi sau khi cuộc tranh đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375192/chuong-1771.html