Nhưng những thứ đó đều chưa thật sự lọt vào mắt Lâm Nhất, lòng công tử Táng Hoa hướng về cái gì sao người khác có thể hiểu được.
Bảng Long Vân chắc chắn hắn sẽ tranh, nhưng thứ hắn muốn tranh đâu chỉ đơn giản là một vị trí.
“Xin lỗi, e rằng ta không thể đáp ứng các hạ”.
Im lặng trong chốc lát, cuối cùng Lâm Nhất vẫn từ chối đối phương.
Trong mắt Liễu Thần Dật lập tức hiện lên vẻ tiếc nuối, cười khổ không thôi, không ngờ hắn ta đã hạ mình đến mức này mà vẫn không thuyết phục được đối phương. Thôi vậy, thôi vậy!
“Nếu đã như vậy, ta cũng không cưỡng cầu Lâm huynh nữa”.
Liễu Thần Dật không miễn cưỡng giữ hắn lại nữa, khẽ giọng cười nói.
Lâm Nhất gật đầu, nghĩ tới một chuyện bèn chuyển chủ đề: “Liễu đại ca có biết tầng bốn của mật cảnh Hỏa Ngục này là cảnh tượng thế nào không?”
Liễu Thần Dật nghe vậy, trong mắt lập tức lóe lên vẻ kinh ngạc, quái lạ hỏi: “Huynh tu luyện công pháp gì, ánh lửa trăm trượng vừa rồi vẫn chưa viên mãn sao?”
Viên mãn?
Hãy còn xa lắm, cho dù là tầng chín đỉnh phong cũng vẫn còn khoảng cách không nhỏ.
Tuy nhiên, qua ánh mắt người thường, cho dù trong dị tượng đáng sợ vừa rồi là công pháp cấp Địa đáng ra cũng phải có thu hoạch thỏa mãn mới đúng.
Nhưng nhìn sắc mặt của Lâm Nhất dường như lại không thỏa mãn, tên nhóc này đúng là quái vật.
“À, ta chỉ tùy tiện hỏi thôi”.
Lâm Nhất cười, Tử Diên Kiếm Quyết mà hắn tu luyện đương nhiên không thể nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375164/chuong-1743.html