Nhưng quảng trường Hoả Ngục bên dưới lại rất đông đúc, dù hiệu quả không bằng một phần mười mật cảnh, nhưng cũng tốt hơn những nơi khác nhiều.
“Lâm huynh, lối vào mật cảnh Hoả Ngục ở ngay trên đài cao đó”.
Cung Minh chỉ tay, nói với Lâm Nhất.
Lâm Nhất nhìn theo hướng chỉ của hắn ta, tầm mắt lướt qua từng bậc thang, dừng lại trên đài cao như có ánh lửa nhảy múa, tràn ngập hơi thở cổ xưa tang thương kia.
Hoa Tử Diên màu bạc ở vùng Tử Phủ không hề báo trước mà lặng lẽ nở rộ, cực kỳ hưng phấn.
Trước mắt Lâm Nhất lập tức sáng lên, đến đúng chỗ rồi.
“Đi!”
Lâm Nhất kiềm chế cảm xúc hưng phấn trong lòng, nói với Cung Minh, sau đó đi về phía mật cảnh Hoả Ngục.
Hành động của hai người lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều đệ tử thư viên trên quảng trường Hoả Ngục.
Bình thường không có ai đi lên đài cao cả.
Không phải đệ tử nòng cốt, có đi cũng không vào được mật cảnh Hoả Ngục, không có chút lợi ích nào.
“Hai người kia đang làm gì thế?”
“Hình như người mặc đồ xanh, lưng đeo hộp kiếm là công tử Táng Hoa Lâm Nhất?”
“Đúng, chính là hắn. Mười ngày trước, hắn đánh bại Cổ Đằng trước mặt mọi người, khiến đối phương mất hết mặt mũi, đến hôm nay vẫn không dám lộ diện. Cổ Đằng này thật vô dụng, nói năng ngông cuồng bảo sẽ cho đối phương biết sức mạnh của thế lực cấp chuẩn bá chủ, cuối cùng lại thua thảm hại, không thể trở tay”.
“Thư viện đều bị Cổ Đằng này làm mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375154/chuong-1733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.