Thật ra, các trưởng lão của Ngự Thư Đường đều hiểu rõ mục đích Mặc Phong đòi đảm đương vị trí chấp sự khách khanh, nói trắng ra thì hắn ta muốn chiếm chút lợi lộc từ thư viện mà thôi.
Nếu không phải Lâm Nhất gây rối, thì nể mặt Mặc Linh, dù biết rõ mục đích của hắn ta, thư viện cũng sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.
Bởi lẽ Mặc Linh đã nắm giữ được tiểu thần thông, ngày sau, rất có khả năng sẽ tiếp quản thư viện Thiên Phủ.
“Vậy thì tốt, ta cũng không phải e ngại nữa”.
Nếu Mặc Linh đã hiểu lý lẽ như vậy thì Du Mộc trưởng lão cũng cảm thấy thả lỏng hơn, bèn mỉm cười nói: “Vậy xin nhờ cô dốc lòng thao luyện tên nhóc kia một phen. Thiên phú quả thật là yêu nghiệt, nhưng nội tình vẫn còn kém, phải dạy bảo cẩn thận mới được”.
“Không thành vấn đề, ta đã lãnh nhiệm vụ này thì tất nhiên sẽ dốc hết sức mà làm”.
“Tốt lắm. Tâm tính của tên nhóc này rất cao ngạo, nếu cô không quản nổi thì cứ dùng thần thông để hấp dẫn hắn”.
“Việc này…”
Ánh mắt Mặc Linh lóe lên tia khác thường, nàng ta không ngờ Du Mộc trưởng lão lại có thể cam tâm làm vậy.
“Thư viện Thiên Phủ không được phép thất bại, nếu tên nhóc này thật sự có thực lực nghịch thiên thì có thể thử đánh cược một lần. Ta nghĩ sư huynh Đường Du cũng sẽ đồng ý”, Du Mộc trưởng lão thở hắt ra, nghiêm túc nói.
“Ta hiểu rồi!”, Mặc Linh không nói gì thêm, chỉ gật đầu đáp.
Cuối cùng, trong tình huống Lâm Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375139/chuong-1718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.