Mặc Linh nhanh chóng dời mắt đi, nhẹ nhàng nói: “Tất cả những thứ này đều là phương pháp nhập môn, ngày thường sẽ có giáo viên dạy, ta sẽ không nói nhiều. Thứ ta sẽ giảng ngày hôm nay chính là thủ đoạn chân chính của một Linh Văn sư, Linh đồ”.
Nàng ta vừa nói xong, vẻ mặt mọi người lập tức trở nên nghiêm túc, ánh mắt cũng tràn đầy mong đợi.
Hiển nhiên họ rất có hứng thú với Linh đồ.
Linh đồ?
Lâm Nhất không dám lơ là, nét mặt cũng trở nên nghiêm túc chưa từng có.
Soạt!
Mặc Linh lấy một cuộn tranh từ trong túi trữ vật ra rồi giơ lên, một cuộn tranh dài gần mười mét xuất hiện trước mặt mọi người.
Trong tranh là biển lửa mênh mông đốt cháy vạn vật trên thế gian, đập vào mắt chỉ có ánh lửa nóng rực.
Nếu nhìn chăm chú một hồi sẽ cảm thấy như đang đặt mình vào lửa địa ngục, không dám nhìn nữa, vô cùng quỷ dị.
Hai mắt Lâm Nhất toả sáng, nhìn kĩ lại, Linh văn trong bức tranh đan xen vào nhau, dung hợp hoàn hảo, không có sơ hở gì. Linh văn mạnh nhất trong đó cũng chỉ mới nhị phẩm, nhưng uy lực của cả cuộn tranh dường như ngay cả cảnh giới Âm Huyền đại thành cũng không dám khinh thường.
Nó không thua kém gì Chưởng Toái Sơn Hà Đồ của hắn, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Nhưng cũng có thể là do bức tranh này đến từ tay Mặc Linh.
Dù sao thì khi Lâm Nhất vẽ bức tranh Chưởng Toái Sơn Hà vẫn chưa đạt tới cảnh giới Tử Phủ, trình độ Linh văn cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375118/chuong-1697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.