Cung Minh vừa định nhắc nhở Lâm Nhất thì phát hiện đối phương đã đi qua đó và thản nhiên ngồi xuống.
Thấy vậy, hắn ta không khỏi cười khổ, chỉ hi vọng hôm nay tên kia không đến.
Thế nhưng, dường như Lâm Nhất không được may mắn cho lắm.
Một lát sau, trước điện Túc Vân bỗng trở nên ồn ào. Có rất nhiều ánh mắt đầy ẩn ý đổ dồn về phía Lâm Nhất.
“Dường như… các hạ ngồi sai chỗ rồi”.
Lâm Nhất đang trò chuyện cùng Bạch Vân thì đột nhiên một giọng nói khó nghe vang lên bên tai, hắn vội quay đầu nhìn và thấy một thanh niên mặc áo xanh đang nhìn mình bằng ánh mắt lạnh lùng và âm hiểm.
“Xin lỗi, để ta tìm chỗ khác vậy”, Lâm Nhất vừa đến đây nên không biết có quy định như thế này, vì thế lập tức đứng dậy, chuẩn bị đi.
“Nói đến thì đến, nói đi thì đi, cũng thú vị thật đấy! Từ trước đến này chưa có ai dám ngồi vào chỗ của ta, ngươi đã làm bẩn bồ đoàn của ta thì phải liếm sạch cho Cổ mỗ”.
Nhưng thiếu niên áo xanh lại không có ý buông tha, mà lạnh lùng nói.
Lúc này, ánh mắt Lâm Nhất bỗng trở nên lạnh lẽo, trước là Dương Hùng, giờ lại đến người này.
Kể ra, thư viện Thiên Phủ có quá nhiều ác ý với một chấp sự khách khanh như hắn.
Bọn họ cảm thấy hắn rất dễ bị bắt nạt à?
“Cổ huynh, chớ nên tức giận. Vị này là Lâm Nhất, chấp sự khách khanh mới đến nên không biết đây là chỗ của Cổ sư huynh, thất lễ thất lễ, giờ hắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375113/chuong-1692.html