Trong tình huống chưa thấy kim liên Tử Hoả chắc chắn sẽ để người khác nhặt được của hời.
Lãnh Dật có thể liều lĩnh đánh nhau với Lâm Nhất.
Nhưng hắn ta phải đứng ra cân nhắc từ góc độ của lầu Huyết Vũ.
“Lâm công tử phải không?”
Trên khuôn mặt tối sầm của Phan Nhạc đột nhiên hiện lên nụ cười nhiệt tình: “Thì ra các hạ không phải người của thư viện Thiên Phủ, nếu vậy thì chúng ta có thể làm bằng hữu không? Họ cho ngươi giá cao bao nhiêu, Phan mỗ ta đây sẽ cho ngươi gấp đôi. Tất nhiên, chuyện một nghìn viên linh ngọc tam phẩm kia, chỉ cần ngươi gật đầu thì ta sẽ không truy cứu nữa”.
Rất nhiều người mắng thầm Phan Nhạc vô liêm sỉ, không ngờ hắn ta lại trở mặt nhanh như vậy.
Cũng có người thầm khâm phục, Phan Nhạc này thật quyết đoán.
Khi biết rõ quan hệ của đối phương với thư viện Thiên Phủ, hắn ta quyết đoán ra giá, chưa chắc không thể làm Lâm Nhất dao động.
Dù sao thì với người trong giang hồ, lợi ích vẫn là trên hết.
Nếu như thành công sẽ là một cú đả kích trí mạng đối với thư viện Thiên Phủ.
Hắn ta vừa nói xong, đám người thư viện Thiên Phủ lập tức trở nên căng thẳng, Tiểu Bạch Vân sốt ruột muốn nói gì đó nhưng lại bị Liễu Vân Yên ngăn cản.
“Ngươi muốn mua chuộc ta đấy ư?”
Lâm Nhất cười.
“Kết bạn thôi mà, huống hồ mọi thứ trên thế gian này đều có giá trị tồn tại, con người cũng vậy. Liễu Vân Yên có thể ra giá, Phan Nhạc ta đây cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375040/chuong-1619.html