Lục Tư Âm cảm thấy hơi mệt, phẩy tay nói: “Cứ vậy đi, bốn bảo vật này ngươi chọn một cái rồi đi đi”.
“Sư tỷ, ta… tỷ biết tấm lòng của ta dành cho tỷ, ta bằng lòng giao cả mạng sống của mình cho tỷ, những đồ quý giá này cũng không sánh được với tỷ đâu”.
Lãnh Phong nói bằng giọng đầy vẻ đương nhiên.
Đáy mắt Lục Tư Âm thoáng vẻ ghét bỏ, cười lạnh nói: “Bớt nói nhảm, chọn một thứ đi”.
Lãnh Phong biết rõ, Lục Tư Âm này muốn hắn cũng phải tham dự vào việc này, muốn trói chặt hắn với mình.
Lập tức suy nghĩ thật nhanh, chỉ về phía bức tranh kia nói: “Vậy ta lấy cái này đi”.
Lục Tư Âm ngạc nhiên nhìn về phía Lãnh Phong, khẽ giọng nói: “Ta còn tưởng ngươi sẽ chọn viên yêu đan này, chẳng qua bức tranh này cũng khá kỳ lạ, cực kỳ thần bí. Nếu có thể lĩnh ngộ được nó thì e là sẽ có một cơ duyên kỳ ngộ lớn, vượt xa so với yêu đan”.
Trong lòng Lãnh Phong thầm cười, vậy thì cũng phải lĩnh ngộ ra mới được.
Còn về yêu đan, nếu ta thực sự chọn yêu đan thì cô cũng chắc chắn không đồng ý.
Mặt Lục Tư Âm không có biểu cảm gì nói: “Lấy đồ rồi thì đi mau đi”.
Cất kỹ bức tranh đi, ánh mắt Lãnh Phong liếc qua cơ thể đầy đặn của Lục Tư Âm, lưu luyến mãi mới quyến luyến rời đi.
Đợi Lãnh Phong rời đi.
Ánh mắt Lục Tư Âm rơi lên mặt bàn, phất tay một cái thu hết ba món bảo vật vào trong túi mình, cười lạnh lùng nói: “Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374993/chuong-1572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.