Lúc mặt trời lặn.
Lăng Tiêu Kiếm Các có vẻ hơi đìu hiu, đệ tử tông môn lập nhóm hai ba người, đã xuất phát đến hoàng thành Đế Đô.
Chuyện quan trọng như vậy, đương nhiên đệ tử Kiếm Các cũng sẽ không bỏ qua.
Dù sao chỉ còn ba ngày, nếu còn không xuất phát, e rằng sẽ không kịp giờ khai mạc Long Môn tranh tài nữa.
Có đệ tử sốt ruột, thậm chí đã rời đi từ sớm.
Đến hôm nay, Lâm Nhất vẫn chưa xuất hiện, khiến nhiều người vô cùng thất vọng.
Đa số mọi người đều cảm thấy, có lẽ hắn thật sự không thể tham gia Long Môn tranh tài rồi.
Tuy hơi thất vọng, nhưng đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý, đặt mình vào vị trí của người khác, nếu bọn họ là Lâm Nhất, biết rõ Long Môn tranh tài sẽ là một con đường chết thì chắc chắn bọn họ cũng sẽ không tham gia.
Lạc Già Sơn, mấy người Hân Nghiên, Lý Vô Ưu và Trần Huyền Quân đang tập trung lại với nhau.
Ngoài Hân Nghiên, sắc mặt những người khác ít nhiều cũng hơi lo lắng.
“Hân Nghiên, còn muốn đợi tiểu sư đệ nữa không?”
Trần Huyền Quân cau mày hỏi, chỉ còn lại ba ngày, Lâm Nhất vẫn chưa xuất hiện, e rằng có gì đó không ổn.
“Chẳng lẽ tiểu sư đệ đi tới trung tâm của sơn mạch Tịch Diệt? Ta nghe nói nơi đó có yêu thú Tử Phủ hoành hành, mỗi năm có không ít đệ tử tông môn chết ở đó…”
Có người lo lắng hỏi.
“Nói bậy cái gì thế?”
Hân Nghiên trợn mắt trừng người nọ, thầm thở dài trong lòng, lần nào tiểu tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374763/chuong-1342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.