“Ta không đi, ta muốn Hân Nghiên sư tỷ tự mình nói với ta là tỷ ấy thực lòng muốn gả cho Tần Vũ, nếu không, ta có chết cũng không đi!”
Nhưng giọng nói cố chấp đầy ngoan cố từ miệng của Lâm Nhất truyền ra, ngay lập tức khiến sắc mặt Tần Vũ xám ngoét.
“Giỏi! Giỏi! Giỏi!”
Đại hoàng tử Tần Vũ không nổi giận mà ngược lại bật cười, trầm giọng nói: “Hừ, thế thì ai cũng đừng mong đi nữa, Liễu Long Phi truyền lệnh phát động toàn quân Thần Sách Doanh, vây quét toàn bộ phản đồ của Lăng Tiêu Kiếm Các!”
Trong mắt Liễu Long Phi thoáng qua vẻ do dự, nhưng vẫn vung tay lên chỉ huy.
Một quả pháo hoa được bắn thẳng lên trời, sau đó nổ bung trong không trung, hoá thành một con Huyền Điểu huyết sắc, Huyền Điểu cất tiếng kêu dài, vô cùng chói tai, cả Đế Đô rộng lớn gần như đang rung chuyển.
Uỳnh ầm ầm!
Mặt đất lại rung lên một lần nữa, như thể có thiên quân vạn mã đang từ khắp nơi trong hoàng thành Đế Đô tràn về.
Sắc mặt đại hoàng tử trên xe ngựa vô cùng âm u, nhìn chằm chằm vào cái bóng mơ hồ trong gió tuyết.
Đây là cơ hội cuối cùng, trước khi đại quân của Thần Sách Doanh đến, đối phương nếu như biết khó mà đưa theo Lâm Nhất rút lui.
Thì hắn ta có thể miễn cưỡng tha thứ cho đối phương…
Nhưng hắn ta đã phải thất vọng rồi, Mai hộ pháp đứng trong gió tuyết phất tay một cái, Kiếm Hàm Quang cắm trên mặt đất hoá thành một luồng ánh sáng yếu ớt chìm vào trong tay ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374706/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.