Chỉ cần có một lỗi nhỏ, mọi công sức sẽ đổ sông đổ biển.
Lâm Nhất đã từng vẽ thành công rất nhiều lần, nhưng khi đặt bút vẽ bức tranh này mới phát hiện ra lỗi.
Bảy ngày nỗ lực lập tức đổ sông đổ biển.
“Lại thất bại ư?”
Sau nhiều lần thất bại liên tiếp, Lâm Nhất đã kiệt sức và có chút nản lòng.
Hắn lấy Thanh Huyền Bút Lục từ trong ngực ra xem lại, không dám bỏ qua một chi tiết nhỏ nào.
Không đúng, về các chi tiết mình hẳn không sai, vả lại cũng không quên thần vận và sự biến hoá linh động trong đó, nhưng tại sao vẫn không thành công?
Vấn đề nằm ở đâu?
Lâm Nhất nhìn chằm chằm vào bức tranh Chưởng Toái Sơn Hà như một kẻ tâm thần.
Là nó!
Đột nhiên Lâm Nhất thông suốt, cuối cùng cũng biết được vấn đề nằm ở đâu.
Mặc dù bức tranh Chưởng Toái Sơn Hà này chỉ có một nửa cánh tay, nhưng khí thế của con mãnh hổ chưa hiện thân hoàn toàn kia lại tràn ngập khắp mọi ngóc ngách của bức tranh.
Với sức mạnh của một chưởng, nó đã có thể phá vỡ ngọn núi cao vạn trượng, đương nhiên không cần phải nói con mãnh hổ này bá đạo dũng mãnh đến cỡ nào.
Cần phải trải rộng những tia bá khí rải rác này ra khắp bức tranh, nếu không sẽ mãi mãi không thể vẽ bức tranh này thành công.
Khi nhìn kĩ lại thì đúng như dự đoán, Lâm Nhất tìm được rất nhiều Linh văn được ẩn giấu trong bức tranh.
Dù cho nhìn thật kĩ cũng không thể tìm được những Linh văn này.
Chỉ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374658/chuong-1237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.