Lâm Nhất giơ tay cản: “Sư huynh, đừng như vậy… Tính luôn cả lần ở rừng già Huyết Cốt thì huynh đã cứu ta hai lần rồi. Thật ra ta cũng không cần đến thanh kiếm này, vốn định đưa cho Hân Nghiên tỷ, nhưng bây giờ xem ra chỉ có trong tay huynh thì thanh bảo binh thượng cổ này mới có thể phát huy được uy lực của nó".
“Lại nói, huynh đã từ chối ta một lần, lần này không được từ chối nữa”.
Hân Tuyệt im lặng không đáp, y biết Lâm Nhất muốn nói đến chuyện quả Huyết Viêm, bèn cười nói: “Nếu ta cứ tiếp tục từ chối thì hóa ra bất kính rồi”.
Nửa canh giờ sau, hầu hết các đại tông môn trong hoang nguyên Tịch Diệt đều đã rời đi, nhưng Lăng Tiêu Kiếm Các vẫn chưa khởi hành, mà đang kiểm kê số lượng thương vong lần này.
Mười tám vị trưởng lão Tử Phủ thì có gần một nửa bị trọng thương, trong vòng nửa tháng không thể xuống giường. Trong bốn mươi vị chấp sự Bán Bộ Tử Phủ, có mười tám người tử thương. Trong một trăm đệ tử tinh anh bảng địa, có tám người chết, ba mươi sáu người trọng thương, năm mươi người bị thương nhẹ.
Có thể nói gần như tất cả đều bị thương, tổn thất vô cùng nặng nề.
Nếu không có trưởng lão Chấp Kiếm và kiếm Tiêu Vân thay Kiếm Các ngăn lại phần lớn áp lực thì e rằng thương vong sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Trong doanh địa, Lâm Nhất lấy ra những thứ mà mình đã đoạt được trong Mật cảnh Ma Liên.
Đây là lệ thường, trước đó, mấy người Hân Nghiên cũng đã lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374606/chuong-1185.html