Mắt thấy ba người này sắp lần lượt mất mạng, một luồng đao quang rơi xuống chặn lại lưỡi đao Xích Diễm.
Lâm Nhất chỉ cảm thấy hai tay tê rần, bị chấn mạnh về phía sau, sau khi tiếp đất lại tiếp tục lui thêm mấy bước nữa mới đứng vững.
Ngẩng đầu lên nhìn liền thấy một lão giả áo xám của Thất Tuyệt Bảo, uy áp đậm đặc mù mịt bao trùm trên cơ thể.
Là trưởng lão cảnh giới Tử Phủ!
“Trong Đế Quốc Đại Tần cũng có người chính trực thế này, lão phu quả thực luyến tiếc phải giết ngươi, nhưng ngươi bắt buộc phải chết!”
Lão giả áo xám tiến lên trước, thế đao sắc bén cực kỳ hoà lẫn với uy lực của cảnh giởi Tử Phủ ào ạt tràn ra.
Người còn chưa đến nhưng đã đánh nát thế đao trên người Lâm Nhất.
Mạnh quá…
Đây chính là thực lực của kẻ mạnh thuộc cảnh giới Tử Phủ, hoàn toàn khác biệt so với Bán Bộ Tử Phủ trước đó.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ông ta không để cho Lâm Nhất có thời gian thở, khom người tiến lên, liên tiếp chém ra ba đao.
Sau ba đao, khoé miệng Lâm Nhất đã rỉ ra một đường máu tươi, cả người bị đánh bay ra ngoài. Nhưng trong lúc cơ thể bay ra, hắn nghiến chặt răng, lưỡi đao trong tay lật lại, lấy Song nguyệt huyết liêm trong tay vạch về phía trước một đường cong ánh sáng.
Hồng hộc!
Lão giả áo xám mặc dù có phản ứng lại nhưng vẫn tránh muộn một chút, trước ngực bị kéo ra một vết máu nhàn nhạt.
Xoa xoa vết thương trước ngực, hàn mang trong đáy mắt của lão giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374597/chuong-1176.html