Lâm Nhất ngước mắt nhìn, trong mắt lóe lên tia sắc bén, duệ khí vô cùng vô tận từ hai đầu lông mày tán ra.
Chân nguyên rót vào bên trong chiến mâu, hắn vung tay lên.
Ầm!
Chiến mâu toát ra một luồng khí cực lạnh, hóa thành lưỡi đao khí hình bán nguyệt, bắn thẳng ra. Bốn gã tà tu chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh trọng thương ngay tại chỗ, trong mắt họ lóe lên tia hoảng sợ.
“Đáng chết!”
Trong cơn cuồng nộ, sát khí trên người bọn họ hóa thành thực chất, toàn thân tỏa ra yêu quang hệt như máu tươi.
Để có được sát khí đáng sợ như vậy, không biết bọn họ đã giết bao nhiêu người mới có thể ngưng tụ thành.
Tiếc là không có tác dụng gì cả… Có được kiếm ý Bán Bộ Tiên Thiên, Lâm Nhất không sợ bất kỳ loại yêu sát nào, bởi vì chúng không cách nào ảnh hưởng đến tâm trí hắn.
Hiển nhiên, đám người trước mắt đã bị trọng thương, nhưng bọn họ không hề có ý lui bước, trái lại, lòng tham càng bùng cháy dữ dội.
Cũng không biết… là ai chán sống?
Thủy Nguyệt kiếm thế trên người Lâm Nhất tản ra, hóa thành mặt hồ yên tĩnh. Khi hắn di chuyển, mặt hồ bỗng gợn sóng, Lâm Nhất tựa như một cơn gió, lẳng lặng đi xuyên qua bốn người kia.
Gió xuân hóa mưa rào, lẳng lặng tưới mát muôn nơi.
Gió qua đi, bốn người trợn trừng mắt nhìn lỗ thủng trên ngực mình, trong mắt tràn đầy vẻ không tin.
Bịch!
Bốn bóng người đồng loạt ngã xuống, toàn bộ đã mất đi sinh cơ.
Lâm Nhất lau sạch máu trên chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374485/chuong-1064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.