Gào!
Hơi thở hung ác kéo đến, sói ma Hắc Huyết vẫn chưa hết hy vọng, khí thế tích luỹ một lúc lâu bắt đầu bạo phát.
“Tiếng lá rơi đầy trời tựa như mưa, vân nguyệt trong nước nhập vào kiếm!”
Thân kiếm khẽ rung, Lâm Nhất chém ra một tia kiếm khí đáng sợ, hàn mang ngưng tụ, nơi nó đi qua thế như chẻ tre, không gì có thể ngăn cản.
Chiêu kiếm này tựa như mây và trăng phản chiếu xuống mặt hồ, mang theo sóng biển động trời cuồn cuộn kéo đến. Khác hoàn toàn với chiêu kiếm như nước chảy nhỏ giọt khi nãy, chứa đựng uy lực kinh người.
Ầm ầm ầm!
Kiếm khí va chạm kịch liệt với tia vuốt phong bạo mà sói ma Hắc Huyết đánh ra, tiếng động lớn không ngừng vang vọng bên tai.
Tia vuốt đen như biến thành thực thể đề bị chém vỡ, nhưng phong mang trên kiếm thế của Lâm Nhất vẫn không suy giảm, chém thẳng xuống dưới.
Máu tươi bắn tung toé, thân thể to lớn của sói ma bị chém thành hai nửa.
Báo Ma Văn bò dậy từ dưới đất nhìn sang thi thể của sói ma, tỏ vẻ hoảng sợ, chạy đi không quay đầu lại.
Năng lực phòng ngự của nó rất kinh khủng, vô cùng mạnh mẽ, kiếm khí bình thường hoàn toàn không thể làm nó thương gân động cốt. Nhưng kiếm khí kỳ lạ của Lâm Nhất lại kéo dài như mưa xuân, không một tiếng động, đến khi phát hiện ra thì trong người đã tích luỹ thương thế không thể vãn hồi rồi.
Nó chưa từng nhìn thấy kiếm pháp kỳ lạ như thế bao giờ, nhìn thấy sói ma Hắc Huyết chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374353/chuong-932.html