Lang Yên Tứ Khởi!
Thấy Nhan Thế Cao từ trên không trung lao tới, phân thân thành bốn trước mặt Lâm Nhất, bốn dư ảnh mỗi dư ảnh đánh ra một kiếm, kiếm mang hoá thành bốn lang yên màu đen hung tợn, ầm ầm quét đi.
“Lang Yên Tứ Khởi, kiếm này cũng có phần xảo trá đấy, đúng là ngươi có chút tư cách để kiêu ngạo. Nhưng ở trước mặt ta thì vẫn chưa là gì!”
Lâm Nhất khẽ cười, mười ngón tay biến hoá, hai tay kết ấn.
Khi thấy lang yên sắp nhấn chìm mình, hắn ngưng kết Phá Không Ấn, tay trái hoá rồng, tay phải hoá hổ.
Long Phi Hổ Khiêu!
Tay trái thi triển sức mạnh rồng bay trên bầu trời, tay phải thi triển sức mạnh của hổ nhảy qua sông núi, hai quyền dưới sự gia trì của Phá Không Ấn, một quyền rồng bay trên trời, một quyền hổ nhảy qua sông núi. Khi rồng gầm hổ thét, khí thế trên người Lâm Nhất trở nên uy danh lẫm liệt.
Phụt!
Lang yên tan đi, Nhan Thế Cao liên tục bị đánh mạnh vào ngực, gãy xương sườn rồi hộc ra một ngụm máu.
Hắn ta ôm ngực không dám tin, chỉ vào Lâm Nhất: “Chân nguyên của ngươi…”
Rầm!
Thất Huyền bộ, người đi để lại bóng ảnh! Lâm Nhất bay lên không trung, lao nhanh như chớp, để lại dư ảnh, hắn giơ tay vung thêm một quyền nữa, không chút lưu tình hất Nhan Thế Cao văng ra rồi chộp lấy đá Diễm Tinh giữa không trung.
Lâm Nhất khẽ ngước mắt, nhìn Nhan Thế Cao hờ hững bảo: “Tự lo cho mình đi”.
“Đáng hận…”
Sắc mặt Nhan Thế Cao tái nhợt, trong lòng sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374297/chuong-876.html