“Chậm quá. Đệ tử nội môn dường như cũng chỉ có vậy mà thôi”.
Hai kiếm đều đâm trượt, Lâm Nhất nhẹ nhàng lướt qua, hoàn hảo tránh được.
“Nghĩ kỹ đi rồi hãy xuất kiếm, một kiếm này mà ngươi vẫn còn không đâm trúng nữa, thì có lẽ đời này sẽ không còn cơ hội để xuất kiếm nữa đâu”.
Bên dưới mặt nạ quỷ, giọng lạnh lùng của Lâm Nhất truyền đến khiến thần sắc thanh niên áo xám đang chuẩn bị xuất ra chiêu kiếm thứ ba bỗng ngẩn ra, trong lòng chợt nảy sinh cảm giác rét lạnh kỳ lạ.
Nghĩ kỹ rồi hãy xuất kiếm!
Một kiếm đâm trượt, hai kiếm đâm trượt, người thanh niên áo xám đang muốn xuất tiếp chiêu kiếm thứ ba liền ngây ra.
Nhìn lên gương mặt của Lâm Nhất, gương mặt đeo mặt nạ quỷ khiến người ta không thể dò đoán được gì, vặn vẹo mà đáng sợ, thần sắc thanh niên áo xám càng trở nên nghiêm trọng. Chân nguyên chuyển động khắp người, bàn tay nắm chuôi kiếm run lên khe khẽ, hai mắt dán chặt vào Lâm Nhất.
Bên trong đầu vẫn không ngừng vang lên lời nói lạnh lùng của Lâm Nhất, một kiếm này nếu như còn không đâm trúng, có lẽ đời này sẽ không còn cơ hội để xuất kiếm nữa.
“Thằng nhóc này lai lịch thế nào?”
Chỗ lối vào khu Kiếm Chủng, bên dưới hai bức tượng đá cao ngất, bốn người đứng chắp tay sau lưng, sắc mặt khẽ thay đổi.
Người đứng đầu là đệ tử nội môn Mục Lăng, lạnh lùng nói: “Thằng nhóc giả thần giả quỷ, giọng điệu phét lác đến quên cả trời đất, chẳng phải là có mỗi thân pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374254/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.