Tâm trạng Lâm Nhất, Lý Vô Ưu và Khô Vân đại sư đều rất tốt.
Mấy ngày nay luyện ra bao nhiêu Đại Huyền Đan đều bán được hết không thừa một viên, vậy nên ba người đều rất có động lực.
Chín nghìn viên linh ngọc, dù Vạn Bảo Các giữ bảy phần thì Lâm Nhất cũng được nhận hai nghìn bảy trăm viên.
Mới ba ngày thôi, Lâm Nhất ước chừng mười ngày nữa sẽ gom đủ mười nghìn viên linh ngọc, như vậy ngày Tử Diên Kiếm Quyết đột phá được tầng thứ bảy sẽ không còn xa, mở thêm một sợi huyền mạch cũng có khả năng.
Võ giả tu luyện ngoài tư chất thiên phú, còn so sánh tài nguyên.
Nếu công pháp của hắn không đột phá được tới tầng thứ bảy, cảnh giới không đến Huyền Võ tầng thứ hai thì kiếm pháp có mạnh đến đâu cũng không phải đối thủ của Diệp Lưu Vân.
Chỉ riêng việc tu vi của đối phương ở Huyền Võ tầng thứ ba đã có thể chèn ép hắn, khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Đại sư!”
Đúng lúc này, cửa phòng luyện đan bị đường chủ Nguỵ đẩy ra.
Đường chủ Nguỵ cực kỳ kích động, đi thẳng đến chỗ Khô Vân đại sư cười bảo: “Đại sư, ngài giấu kỹ thật đấy, hại ta chịu thiệt lớn rồi. Tại hạ là Nguỵ Nhạc, chủ sự Tam điện của Vạn Bảo Các ở Đế Đô, trước kia đúng là có mắt không tròng, tiếp đón đại sư không chu đáo”.
“Tiểu nữ Thanh Mai tham kiến đại sư”.
Thanh Mai thấy Khô Vân thì cúi người mỉm cười, cung kính hành lễ, vẻ mặt nhún nhường, cực kỳ tôn trọng.
Lâm Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373931/chuong-510.html