Khô Vân đại sư cắn răng lấy một miếng ngọc bài ra: “Nếu đã vậy thì ta không làm khách khanh của Lâm Lang Các nữa!”
Đường chủ Mạc ngẩn ra, sau đó cười bảo: “Không làm thì không làm, với tài lực của Lâm Lang Các, chúng ta cũng không thiếu Luyện Dược sư vẽ được Linh văn hai sao. Thêm ông không nhiều, mất ông cũng không ít. Ông đấy, đến từ đâu thì cút về nơi đó đi!”
Nói xong, ông ta lạnh mặt, không chút khách sáo giật lại ngọc bài khách khanh trong tay đối phương.
Ông ta xoay người lại cười bảo: “Phù Quang đại sư, Liễu Nguyệt tiểu thư, chúng ta không chấp nhặt với những kẻ vô dụng, mời vào trong!”
Phù Quang và Liễu Nguyệt kiêu ngạo bước vào Lâm Lang Các, không thèm đếm xỉa tới Khô Vân.
“Cút, đừng đứng trước cửa Lâm Lang Các làm trì trệ công việc buôn bán của chúng ta”.
Hai tên hộ vệ trước cửa bước tới, tỏ ra hung dữ đuổi người.
“Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng!”
Lý Vô Ưu lạnh mặt, mắng không chút khách sáo.
“Muốn chết đúng không?”
Hai tên hộ vệ Huyền Võ tầng thứ sáu ngoắc tay, một đám hộ vệ Lâm Lang Các nhanh chóng chạy tới từ chỗ tối.
Lâm Nhất nhíu mày nhìn hai người họ, lạnh lùng hỏi: “Thú vị, ỷ có Lâm Lang Các chống lưng nên dám ra tay với đệ tử Lăng Tiêu Kiếm Các à?”
Tên hộ vệ biến sắc, trong mắt thoáng qua vẻ kiêng dè, dù sao cũng là Lăng Tiêu Kiếm Các tiếng tăm lẫy lừng.
Nói cho cùng Lâm Lang Các cũng chỉ là một thương hội, không thể so sánh với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373921/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.