Hắn nhanh chóng đi xuống đại sảnh Huyền Võ điện tìm trưởng lão thủ các.
Trưởng lão thủ các canh giữ Huyền Võ điện.
Khẩu quyết công pháp trong ngọc bài đều là bản thiếu, trộm ra ngoài cũng vô dụng. Để lấy cả bộ, chỉ có thể cầm Tiêu Vân lệnh đến gặp trưởng lão thủ các để giải trừ cấm chế trong ngọc bài.
“Bá Kiếm?”
Trưởng lão thủ các nhận lấy ngọc bài công pháp, vừa định giải trừ cấm chế thì thản nhiên đặt nó xuống.
“Ai đưa ngươi kiếm pháp Bá Kiếm này?”
Trưởng lão thủ các hờ hững hỏi.
“Ta tự tìm, sao vậy, không thể chọn à?”
Trưởng lão thủ các không thèm ngẩng đầu lên, lạnh lùng bảo: “Chọn ngọc bài khác đi, ta không thể cho ngươi cả bộ Bá Kiếm”.
Lâm Nhất kiên định tiếp lời: “Ta chỉ chọn Bá Kiếm”.
Trưởng lão thủ các ngẩng đầu lên nhìn Lâm Nhất: “Vậy ngươi lấy nó ở đâu thì trả về chỗ cũ đi”.
Thấy Lâm Nhất chưa đi, trưởng lão thủ các khịt mũi: “Nghe không hiểu sao? Nói đơn giản hơn là bảo ngươi cút đi!”
“Ta không đi. Nếu ông không cho ta cả bộ, ta sẽ không đi!”
Lâm Nhất nhìn trưởng lão thủ các chằm chằm, không nói lời nào, cố chấp không chịu đi.
“Vậy ngươi cứ đứng đó đi”.
Trưởng lão thủ các cười khẩy, không để ý tới Lâm Nhất.
Trong Huyền Võ điện, mọi người qua lại nhìn thấy cảnh này đều không ngạc nhiên.
“Đây không phải Lâm Nhất sao?”
“Cái tên này, có chuyện gì mà đứng ngây ra trước mặt trưởng lão thủ các vậy?”
“Không phải đứng ngây người mà là bị mắng... Vừa rồi chính tai ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373913/chuong-492.html