“Dậy đi”.
“Mau dậy, tránh sang một bên”.
Phụt!
Đệ tử Kiếm Các bị cưỡng ép dựng dậy, sắc mặt đầy vẻ đau khổ, thần sắc trong đôi mắt đều cực kỳ bất thiện. Trong Kiếm Các, cưỡng chế làm phiền người đang tu luyện là điều cấm kỵ.
Một khi có gì sơ sót xảy ra thì hậu quả cực kỳ khó lường.
Người bị gọi tỉnh đang định nổi đoá nhưng nhìn thấy Huy hiệu đồng minh đeo phía trước ngực của đám người mới đến.
Còn có gã thanh niên áo lam đứng bên cạnh nở nụ cười lạnh lùng thì mặt liền biến sắc, không ai dám nói thêm câu nào, lục tục đứng lên tránh sang một bên.
Rất nhanh, một khoảng lớn sân đã trống trơn, chỉ còn lại Lâm Nhất và Hoàng Phủ Tịnh Hiên.
“Diệp sư huynh, người nọ là Hoàng Phủ Tịnh Hiên, bây giờ là người của liên minh Cô Tinh”.
Gã thanh niên áo lam mỉm cười nói: “Người mới của liên minh Cô Tinh thì có gì đáng sợ, gọi hắn dậy, bảo hắn cút được bao xa thì cút xa bấy nhiêu”.
“Muốn chết không?”
Hoàng Phủ Tịnh Hiên bị cưỡng chế tỉnh dậy, cả người lập tức phát ra luồng sát ý nhàn nhạt, thần sắc lạnh băng.
Nhưng quét mắt qua mới phát hiện xung quanh đều là những ánh mắt không có ý tốt.
Phía trước ngực đều đeo huy hiệu đồng minh.
Mặt Hoàng Phủ Tịnh Hiên biến sắc: “Liên Minh Quân Tử! Các người là người của Vương Diễm…”.
Gã thanh niên áo lam cười lạnh: “Cút, cút được bao xa thì cút mau đi. Việc này ngươi đừng có nhúng mũi vào, nếu không, Liên Minh Cô Tinh cũng không bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373893/chuong-472.html