Sâu trong rừng, hai người Lâm Nhất và Lý Vô Ưu không ngừng chạy nhảy trên các cây đại thụ.
Lâm Nhất nhìn bước chân của Lý Vô Ưu, giữa các bước nhảy, thân mình nhẹ như chim yến, nhưng tốc độ lại nhanh chóng và mạnh mẽ, giống như báo săn đang chạy. Truyện Cung Đấu
Thân pháp huyền diệu khiến mắt Lâm Nhất sáng lên.
"Không nhìn ra thân pháp của ngươi lại tuyệt diệu như vậy".
"Không có chút bản lĩnh thì làm sao dám làm đệ nhất kiếm khách nước Đại Tần chứ", Lý Vô Ưu cười khà khà nói.
Lâm Nhất có chút khinh bỉ cười nói: "Đừng chém gió nữa, đám người phía sau đó đuổi tới rồi, đám người này đúng là bám dai như đỉa".
"5 người, ngoài trừ Vương Ninh ra, đều là Tiên Thiên thất khiếu, toàn bộ đều là chó săn của Vương Diễm!", Lý Vô Ưu liếc nhìn về phía sau một cái, ánh mắt mơ hồ như có tinh quang lóe lên, sau đó tùy ý đáp lời.
Cái tên này quả thật cũng có chút môn đạo. Cho dù đã mở nhãn khiếu, Lâm Nhất cũng không nhìn rõ được phía sau có mấy người truy kích, chỉ có thể dựa vào cảm giác để cảm ứng đại khái.
Lý Vô Ưu không những cảm ứng được số lượng người truy sát, còn phân biệt được đặc điểm của người ta.
Chưa đi bao xa, sắc mặt Lâm Nhất bỗng trầm xuống, bước chân dừng lại, ánh mắt nhìn về một mảng địa đạo trống trải phía trước, nói: "Đám người này cũng khá thông minh, phân nhau ra đuổi, ý định bẫy chết chúng ta".
"Là Lãnh Mạch, tên tiểu tử này là kẻ mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373837/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.