“Lựa chọn như thế nào là do Lâm huynh đệ tự quyết định, có gì cần cứ nói, Quang Minh Các sẽ giúp đỡ trong khả năng của mình!”
Minh Diệp mỉm cười, chắp tay cáo từ.
Đợi Minh Diệp đi khỏi, Lâm Nhất thầm cân nhắc.
Quận Thanh Dương chỉ là chốn dừng chân tạm thời của hắn mà thôi.
Bất kể người khác có cái nhìn thế nào, mục tiêu của hắn vẫn luôn là Tứ đại tông môn.
Nếu đã không thể gia nhập Lăng Tiêu kiếm các cùng Ma Nguyệt sơn trang, vậy thì chỉ còn có Huyền Thiên môn và Hỗn Nguyên tông mà thôi.
“Bồi dưỡng Long Hổ quyền cũng là một ý kiến không tồi. Tuy nhiên, Lăng Tiêu kiếm các lớn như vậy, không biết nếu thay hình đổi dạng thì có thể trà trộn vào được không…”
Cuối cùng hắn vẫn là một kiếm khách, hiển nhiên chấp niệm đối với Lăng Tiêu kiếm các tạm thời khó mà từ bỏ được.
Lựa chọn thế nào cũng là một bài toán khó.
Đêm lạnh như sương, trăng non cong như hàng mày lá liễu của nữ nhi, vắt vẻo giữa không trung.
Trong biệt viện, Lâm Nhất cầm Táng Hoa kiếm trong tay, diễn luyện Lôi Âm kiếm pháp.
Cuồng Phong! Lạc Hoa!
Phi Tuyết!
Truy Nguyệt!
Bốn sát chiêu của Lôi Âm kiếm pháp được phát huy một cách thuần thục tự nhiên trong tay Lâm Nhất.
Bóng kiếm sáng quắc phản chiếu bóng người mờ ảo linh hoạt múa kiếm trong đêm. Bóng người tựa như ngọn đèn dầu lúc sáng lúc tối, lúc ẩn lúc hiện, vô cùng quỷ dị.
Thể xác và tinh thần đắm chìm trong đó khiến Lâm Nhất lưu luyến đến mức quên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373816/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.