Lâm Nhất hơi thắc mắc, đối phương làm rầm rộ như thế là có ý gì? “Lâm huynh đệ cũng cao tay thật. Ta nghe nói ngươi bị hai tông môn lớn chặn đường nên lập tức dẫn người đến, còn nghĩ sẽ để ngươi nợ ta một ân tình nhưng thật không ngờ ngươi đã một mình một ngựa giải quyết xong hết mọi thứ, còn quay ngược lại uy hiếp đối phương lấy 2 vạn viên Tiên Thiên đan nữa chứ”.
Minh Diệp nhìn sang Lâm Nhất, khẽ cười và nói, sự kinh ngạc trong ánh mắt không thể nào che giấu được.
Ông lão áo xám đứng bên cạnh hắn ta cũng tỏ ra kinh ngạc, quan sát Lâm Nhất từ trên xuống dưới.
“Minh thiếu chủ đã có lòng rồi”.
Lâm Nhất chắp tay cảm ơn, bất luận mục đích của đối phương là gì nhưng hành động đó của họ thật sự khiến hắn thấy cảm kích.
Nếu như không có lệnh bài Ô Quang thì hắn phải nhờ đến đối phương thật rồi.
Minh Diệp mỉm cười, nói: “Hehe, ta nói ngươi nghe, lúc đến ta có nhìn thấy biểu cảm của Mai Tử Họa và Huyết Đồ, chẳng khác gì ăn trúng phân, hahaha… Ta và bọn họ qua lại với nhau đã nhiều năm, ta chưa từng thấy hai người họ thảm như thế bao giờ”.
Lâm Nhất cười gượng, không nói gì thêm.
“Nhưng ngươi định sau khi ra ngoài sẽ làm thế nào?”
Ý của Minh Diệp rất rõ ràng, hai tông môn lớn bị thiệt như thế mà vẫn nhẫn nhịn, nhất định là đã mưu đồ sau khi ra ngoài sẽ đòi lại hắn gấp đôi rồi.
Lâm Nhất khẽ cười và nói: “Nếu như dám đắc tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373764/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.