Lâm Nhất đảo mắt nhìn theo hướng sát ý loé lên vừa rồi, sau đó quay đầu nhìn ánh sáng bao phủ quan tài đá.
Nhất thời hắn hơi rối, không biết có nên đi hay không.
Nếu đi, cỗ quan tài này có thể mở ra bất cứ lúc nào, nếu không tìm thấy manh mối thì thật sự sẽ không thu hoạch được gì.
Nếu không đi thì hắn không cam lòng.
“Đi!”
Lúc cần quyết đoán mà không quyết đoán ắt sẽ gặp nạn.
Lâm Nhất hạ quyết tâm, lặng lẽ di chuyển về hướng sát ý xuất hiện.
Hắn càng đi càng hoảng sợ, vì sát ý lạnh lẽo từ những thanh kiếm cổ xung quanh càng thêm nồng đậm, chỉ cần chạm nhẹ là sẽ khơi dậy sát khí ngút trời.
“Chỗ quái gì thế này, không ngờ sát khí còn đáng sợ hơn chỗ quan tài đá!”
Lâm Nhất cẩn thận bước từng bước tới trước, sợ làm kinh động những sát khí đang ngủ say này.
Sau một hồi lâu, hắn đột nhiên dừng bước rồi lại trèo lên trụ đá.
Vừa đưa mắt nhìn, mặt hắn lập tức biến sắc.
Cách đó mấy nghìn mét cũng có một cỗ quan tài đá, khí tức nặng nề cổ kính, trên bề mặt có rất nhiều phù văn cổ.
Xung quanh quan tài còn có vài tên đệ tử Huyết Vân Môn đang căng thẳng quan sát bốn phía.
Một ông lão áo xanh đang phá giải cấm chế trong quan tài với vẻ mặt rất phấn khích.
“Cái này...”
Vẻ hiểu rõ hiện lên trên mặt Lâm Nhất, lòng hắn dấy lên sóng lớn, là Huyết Vân Môn! Trong kiếm chủng có hai cỗ quan tài đá, một giả một thật.
Hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373750/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.