Dễ dàng vậy sao? Trong mắt đại hán áo vàng lộ ra vẻ nghi ngờ, nhưng lại nhìn thấy nụ cười rất chân thành trên gương mặt thanh tú của Lâm Nhất không giống như giả vờ.
Nói cho cùng cũng chỉ là một thiếu niên 15 16 tuổi, chắc không có quá nhiều tâm cơ đâu.
Mười mấy người chúng ta nếu như cùng chung sức tấn công thì thực lực của hắn có mạnh thế nào cũng không chiếm được ưu thế.
Với sự thông minh của hắn có lẽ đã nhìn ra được tình hình trước mắt.
Nghĩ như vậy, đại hán áo vàng cười nói: "Được, vậy ta qua đó nhé... các ngươi quan sát đó, chờ ta lấy được Ngọc Giản thì lập tức ra tay làm thịt hắn, Huyết Vân Môn sẽ trọng thưởng người nào bắt được hắn!"
Nửa câu sau cực kỳ nhỏ tiếng, âm thầm giao phó.
Những người khác gật đầu, lạnh lùng nhìn về phía Lâm Nhất, sát khí ẩn giấu trong ánh mắt.
Đám người này chiếm được ưu thế nên sao có thể nhượng bộ. Chủ nhân của Ngọc Giản trước đó chết thảm, từ đó nhìn ra được đám võ giả Tiên Thiên này giết người không chớp mắt, căn bản sẽ không biết bất cứ đạo nghĩa nào.
Lâm Nhất thấy đối phương đi tới, trong lòng không ngừng tâm niệm, không được ra tay, không được ra tay... an tâm tìm truyền thừa.
Đại hán áo vàng ban đầu còn tương đối thận trọng, cẩn thận dè dặt, nhưng càng đến gần lại càng thả lỏng hơn.
Hắn ta đứng trước mặt Lâm Nhất không cảm nhận được bất cứ sát khí nào.
Đến lúc tiếp cận cánh tay đang duỗi ra đó, đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373746/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.