Rốt cuộc mình đã ăn cái gì vậy? “Tên này… không phải chỉ ở Tiên Thiên tam khiếu sao?”
Ba đệ tử của Kim Diệm Tông thấy Lâm Nhất không hề bị thương thì hơi ngạc nhiên.
Vừa rồi bọn họ không hề nương tay chút nào.
Ba chiêu đánh cùng lúc lên người Lâm Nhất mà hắn chỉ lùi lại vài bước chứ không hề hấn gì, điều này khiến cho vẻ mặt mấy người bọn chúng đều trở nên khó coi.
“Chết đi”.
Ba người gầm lên một tiếng rồi lại xông lên, thế tấn công càng lúc càng ác liệt.
Lâm Nhất không muốn gây thù chuốc oán, cố gắng chịu sức nóng toàn thân, đè nén sức mạnh cuồng bạo trong cơ thể, cố gắng ứng phó.
“Ba vị huynh đệ nghe ta nói một câu đi, ta thật sự không có ý ăn Long Vân quả gì đó, nếu như có thể, ta sẽ bồi thường gấp đôi cho mấy vị!”
Nhưng lời giải thích của Lâm Nhất chỉ đổi lại đợt công kích mạnh mẽ hơn, chiêu nào cũng đều chí mạng.
Vẻ mặt ba tên đệ tử của Kim Diệm Tông đều khó coi, bọn chúng không ngờ Lâm Nhất lại khó giải quyết như vậy.
Vì thế chúng thầm chửi rủa trong miệng, đòn tấn công ngày càng ác hơn.
Dù sao cũng là đệ tử ưu tú của Kim Diệm Tông, Lâm Nhất bị động phòng thủ, lại thêm trạng thái của hắn đang không ổn định nên chỉ sau mười chiêu, hắn đã bị đối phương đánh bay.
Phụt!
Khoé miệng Lâm Nhất rỉ máu, vết lương lần này hiển nhiên nặng hơn vết thương lần trước.
Lâm Nhất lau vết máu bên khoé miệng, nhìn vết máu trên tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373716/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.