“Tiểu huynh đệ, nếu không ngại thì sang chỗ ta ngồi”.
Lâm Nhất nhìn về hướng phát ra âm thanh, người nói là một nam tử cường tráng.
Người cao to vạm vỡ, khuôn mặt thô kệch, cởi trần để lộ cơ bắp cuồn cuộn, tu vi Tiên Thiên ngũ khiếu.
Chỗ ngồi gần cuối, cách động hoả diễm ở trung tâm đỉnh núi một khoảng khá xa.
Thông thường càng gần động hoả diễm, nhiệt độ tác động càng khủng khiếp nên tất nhiên thực lực cũng càng mạnh.
Chẳng hạn như lão giả áo tang cách động hoả diễm chỉ một trăm mét, ông ta đã là Tiên Thiên thất khiếu, mạnh hơn bất cứ ai ở đây.
Tranh đoạt dung nham chi tâm cũng như gần quan được ban lộc.
Nam tử cường tráng ngồi ở vị trí gần cuối, đến khi núi lửa phun trào, dung nham rơi xuống như cơn mưa lửa sẽ lỡ mất rất nhiều cơ hội quyết định.
Nhưng với Lâm Nhất điều này không quan trọng, hắn mới đến, làm quen một chút rồi tính sau.
“Đa tạ”.
Lâm Nhất chắp tay cười, nhận lời mời của đối phương.
“Hề hề, khách sáo gì chứ, ta tên Chương Nhạc, tiểu huynh đệ tên là gì?”
Nam tử cường tráng thấy Lâm Nhất đi lại bèn cười hỏi, không vênh váo chút nào.
“Lâm Nhất”.
“Ngươi không phải người quận Thanh Dương đúng không?”
Thấy Lâm Nhất gật đầu, Chương Nhạc cười nói: “Đúng như ta đã đoán, ta cũng không phải người quận Thanh Dương”.
Sau một lúc trò chuyện, cả hai coi như đã tiếp xúc và hiểu đại khái về nhau.
Chương Nhạc là người quận Ngưng Thuỷ lân cận, năm nay hai mươi tuổi, tu luyện công pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373703/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.