Nhưng ngay lúc đó, đột nhiên, bất kể có luyện hóa bao nhiêu linh nhũ Tiên Thiên thì tu vi của hắn cũng bị đình trệ.
Lâm Nhất thầm cảm thấy thất vọng, biết rằng mình đã đụng đến bình chướng, linh nhũ trong linh hồ bát phẩm đã không đủ để giúp hắn đột phá.
“Đáng tiếc, chỉ còn kém một chút, chỉ kém nửa bước nữa thôi là ta có thể mở thêm một khiếu rồi!”
Lâm Nhất mở mắt, ánh mắt hắn lộ rõ sự thất vọng, khi thấy những người khác vẫn còn đang gấp rút luyện hóa, tu vi không ngừng tăng lên, Lâm Nhất đành cười khổ.
“Tiểu hữu, căn cốt của ngươi không ổn!”
Vạn Thu Dã đang đứng trên bờ hộ pháp cho bọn họ, khi nhìn thấy Lâm Nhất mở mắt, ông ta khẽ cười nói.
Hấp thu nhiều linh nhũ Tiên Thiên như vậy mà còn chưa mở được khiếu thứ hai, Vạn Thu Dã chỉ cần liếc mắt đã nhìn ra manh mối.
Lâm Nhất phân tán những vòng xoáy mà mình đã ngưng tựu, không phủ nhận mà nói: “Vạn tiền bối, rốt cuộc dưới đáy hồ có thứ gì?”
Vạn Thu Dã khẽ đáp: “Ở đáy hồ có viêm mạch, sóng nhiệt cực nóng, có địa hỏa ngày đêm thiêu đốt, ngay cả ta cũng không cách nào tiến vào đó. Sao vậy? Ngươi muốn đi thử à?”
“Dù sao cũng còn sớm, không biết nồng độ linh nhũ ở đáy hồ có cao hơn không?”
“Ngươi có thể tìm hiểu thử, tuy nhiên đừng lặn quá sâu, nên biết khó mà lui, nếu không ta cũng không cách nào cứu được ngươi!”
Vạn Thu Dã mỉm cười, vô cùng thấu hiểu.
Người trẻ vốn dĩ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373680/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.