Quyền thế Hỏa Vân Quyền của hắn ta phảng phất như ngựng tụ thành một mảng, ầm ầm bốc cháy.
Phanh! Một quyền đánh ra khiến Lâm Nhất trực tiếp bị đánh bay đi mười bước, rồi loạng choạng thêm vài bước nữa mới miễn cưỡng đứng vững lại được.
Tại hiện trường khí lãng bốc lên cuồn cuộn, tất cả mọi người đồng thời ra tay, ai cũng tự đánh tan dư âm kéo tới.
"Mạnh thật!"
Mọi người kinh hô không thôi, hóa ra đây mới là thực lực thật sự của Lưu Tử Phi, chẳng trách Vạn Phong lại coi trọng hắn ta như vậy.
Một quyền đánh bay Lâm Nhất, Lưu Tử Phi nhe răng ra cười, châm chọc nói: "Vừa nãy khẩu khí không nhỏ, hận nỗi không thể lập tức hủy hoại cả con thuyền này, sao ta lại cảm thấy quyền của ngươi giống như đang gãi ngứa vậy, phế vật của Thiên Thủy quốc chỉ biết nói suông thôi à?"
"Không phải ngươi cảm thấy ta đã xuất ra một nửa thực lực rồi đó chứ?"
Lâm Nhất cười nhạt, khẽ nói: "Nếu như ngươi chỉ có chút trình độ này thì ta thật sự không cần phải dùng đến một nửa thực lực".
"Ngạo mạn!"
Khóe miệng Lưu Tử Phi hơi run run, trong lòng phẫn nộ, lại dám mạnh miệng như vậy, hôm nay nhất định phải khiến ngươi quỳ xuống xin tha mạng.
"Dừng ở đây đi..."
Trong ánh mắt trong suốt mát lạnh của Lâm Nhất bạo phát ra một mạt tinh quang, như có hình ngọn lửa lập lòe, sắc bén bắn ra.
Linh nguyên Tiên Thiên như ngọn lửa cháy màu vàng điên cuồng khởi động, ngưng tụ thành một viên tràng hạt thần bí mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373659/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.