Hắn không thể tế ra cổ kiếm nên thực sự quá yêu thích sợi kiếm quang này.
"Hôm nay phải thử nghiệm ngưng tụ sợi kiếm quang này lên thân kiếm, ngậm vào chứ không tán phát ra".
Nghĩ sao làm vậy, sợi kiếm quang quấn quanh võ hồn liền khẽ động đậy theo.
Lực lượng bạo tạc trong một hơi thở như muốn phá tan Táng Hoa kiếm, kích động mà ra.
Lâm Nhất đã có sự chuẩn bị trước, dùng ý niệm mạnh mẽ khống chế lên thân kiếm.
Ong!
Táng Hoa kiếm không ngừng rung động, thân kiếm như phù dung thu thủy bạo phát ra kiếm mang óng ánh, khiến hắn có chút khó có thể kiểm soát.
"Đừng, đừng, đừng..."
Thân kiếm như môt con ngựa hoang bị đứt dây cương, khiến Lâm Nhất chòng chành sang trái rồi lại sang phải, một khi bất cẩn là lập tức rơi ra khỏi bè gỗ ngay.
Người kiếm hợp nhất!
Đúng lúc then chốt, Lâm Nhất nhớ lại cảm ngộ kiếm đạo hôm qua, vội vàng thi triển ra.
Xôn xao!
Kiếm thế trên người đột nhiên thay đổi, người và kiếm hoàn mỹ khớp với nhau, thân kiếm run run không ngừng bị hắn mạnh mẽ khống chế, không còn run nữa.
Lưu Phong kiếm pháp!
Lâm Nhất cười lớn một tiếng, dùng kiếm quang để gia trì lên thân kiếm, lại lần nữa thi triển ra Lưu Phong kiếm pháp lên mặt sông.
Thình thịch!
Trong lúc kiếm quang bay múa, mặt nước phát ra những âm thanh nổ tung ầm ầm, từng đợt sóng cuộn trào lên không trung.
Thấy Lưu Phong kiếm pháp có thay đổi lớn về uy lực, trên mặt Lâm Nhất lộ ra vẻ vui mừng, nhẹ giọng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373653/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.