Khi mở mắt ra, tất cả mệt mỏi đều đã tan biến.
Lâm Nhất thở phào nhẹ nhõm, hắn liếc nhìn vết thương trước ngực mình, lúc này miệng vết thương đã bắt đầu kết vảy.
Sau khi được Thuần Dương Liệt Diễm thiêu đốt, khả năng khôi phục của thân thể đã tăng vọt so với trước kia.
Mười vết thương sâu đến tận xương lại có thể khôi phục nhanh như vậy.
Lâm Nhất đứng dậy, khoanh chân ngồi xếp bằng rồi bắt đầu quan sát chung quanh.
Ngoại trừ thi thể của Ma Diễm Hổ đang nằm trên mặt đất, còn có thi thể của rất nhiều yêu thú khác chất ngổn ngang.
Sau khi quan sát kỹ, hắn phát hiện những yêu thú này đều bị Huyết Long Mã đá chết.
Hẳn là trong khoảng thời gian này, Huyết Long Mã vẫn luôn bảo vệ bên cạnh hắn.
“Con ngựa ngốc này cũng có chút lương tâm đấy chứ!”
Lâm Nhất mỉm cười, hướng mắt nhìn ra xa nhưng vẫn không thấy bóng dáng Huyết Long Mã đâu cả.
Không biết nó lại lang thang ở đâu rồi, Huyết Long Mã vốn tràn đầy dã tính, nó vẫn luôn như thế nên Lâm Nhất cũng không quá để tâm.
Ánh mắt đảo qua một vòng, cuối cùng dừng lại trên thân thể to lớn của Ma Diễm Hổ.
Nhìn thấy thi thể Ma Diễm Hổ, hắn vẫn còn cảm thấy sợ hãi, lần này đúng là nhặt về được một cái mạng.
Lâm Nhất lấy ra một cây dao găm từ trong nhẫn trữ vật, bắt đầu thu thập vật liệu trên người Ma Diễm Hổ.
Đầu tiên là lột da hổ, Ma Diễm Hổ chỉ bị thương phần đầu, da toàn thân có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373628/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.