“Năm đó, sau khi lập nên cơ nghiệp, tổ sư Thanh Vân liền vân du khắp thiên hạ. Ta và ông ta may mắn quen biết nhau, sau mấy lần qua lại liền trở thành bạn thân. Ba mươi năm trước, ta và ông ta đã đưa ra một quyết định to gan, đó chính là mạo hiểm tiến vào mộ của Nam Đế”.
“Trong mộ Nam Đế nguy cơ trùng trùng, thập tử nhất sinh, ta may mắn trốn ra được, mặc dù trên người toàn là vết thương, ông ta ra sau nên gần như mất đi sinh cơ. Hai chúng ta cùng mang ra bảo vật, một bức họa và một thanh kiếm…”
“Trước khi lâm chung, tổ sư Thanh Vân của các ngươi đã nhắc nhở ta giao thanh kiếm kia lại cho hậu nhân của ông ta ở Thanh Vân Môn. Vì vậy, ta đã trèo đèo lội xuống để đi đến Thanh Vân Môn ở nước Thiên Thủy, đem kiếm giao cho hậu nhân của ông ta, đáng tiếc người này có tư chất bình thường nên cũng không nhìn ra được lai lịch của thanh kiếm kia, chỉ xem đó là một thanh thảo mộc kiếm đã mất đi linh khí, tiện tay ném vào một góc nào đó”.
“Khi đó ta bị thương nặng nên đã quyết định ở lại Thanh Vân Môn, nhân tiện tìm hiểu thiên cơ trong bức họa. Đáng tiếc… Nam Đế đến cuối cùng vẫn là Nam Đế, đáng lẽ ta và ông ta không nên mù quáng động vào mộ của Nam Đế”.
“Sau mười năm nghiên cứu, rốt cuộc ta cũng mò ra được một điểm huyền bí trong bức họa. Nhưng khi nhìn thấy vô số ác quỷ nơi Hoàng Tuyền ập vào mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373621/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.