Ở phía sau hắn, cách đó hơn 1000 mét, đang có người chăm chú quan sát từng cử động của hắn. Thấy cảnh tượng trước mắt, kẻ đó không khỏi giật mình kinh sợ.
Không ai khác, đó chính là gã đại hán đã trốn thoát khỏi Lâm Nhất trước đó.
“Thực lực thật đáng sợ, thiếu chủ và chúng ta dùng thực lực của bốn người đánh liên tục suốt mười ngày mới có thể khiến Mặc Viêm Hổ trọng thương, vậy mà tên tiểu tử này lại có thể tay không đối đầu với Mặc Viêm Hổ, lại còn không phân cao thấp nữa chứ!”
Hắn ta trốn trên tàng cây, nhìn mà cảm thấy sốc, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Một lúc lâu sau, vẻ mặt hắn ta trở nên dữ tợn: “Tuy nhiên, thật đáng tiếc, lần này ngươi nhất định phải chết!”
Kế đó, gã đại hán nhảy khỏi tán cây và chạy thật nhanh trong rừng.
Một lát sau, hắn đã tụ hợp với ba người thiếu chủ Vân gia.
“Sao rồi?”
“Thiếu chủ, thực lực của tên tiểu tử này quả thực đáng sợ, hắn lại có thể tay không đấu trực diện với Mặc Viêm Hổ, lại còn đánh ngang tay nữa chứ. Theo tôi thấy dù có mạnh hơn nữa thì trước sau gì Mặc Viêm Hổ cũng chết dưới quyền của hắn!”
Nghe vậy, thiếu chủ Vân gia lộ vẻ kinh ngạc.
Sau khi xác nhận chắc chắn, hắn ta cảm thấy vô cùng hoảng sợ, may mà hai ngày trước hắn ta đã nhanh chân chạy thoát.
Nếu cứ ngốc nghếch nán lại, để cho ba tên tùy tùng xông lên thì sợ là bây giờ hắn ta đã không còn trên nhân thế rồi.
Vẻ mặt thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373467/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.