“Đúng vậy”.
Diệp Thần Phi gật đầu: “Hổ huyết sát vốn không nên xuất hiện ở ngoại vi đỉnh núi cao Thanh Cổ”.
“Nhưng qua điều tra cũng không phát hiện ra đầu mối gì khác”.
“Điều tra cũng không có cháu tham dự”, Diệp Chấn Tông nói.
Diệp Thần Phi sờ lỗ mũi: “Cháu khi ấy thúc biết rồi đó, tu vi quá yếu, vì vậy…”
“Thần Phi…”
Diệp Chấn Tông bỗng nhiên nghiêm túc nhìn Diệp Thần Phi.
“Cháu có khả năng điều tra rõ ràng, đúng không?”
Diệp Thần Phi chần chừ trong chốc lát rồi nói: “Chắc là… có thể”.
“Đồng ý với ta, điều tra rõ ràng chuyện này, nhìn xem sau lưng rốt cuộc có kẻ nào đang quấy phá”.
“Có thể không?”
Ông ta dường như dùng giọng điệu khẩn cầu.
Diệp Thần Phi lại một lần nữa ngây người, nhìn ánh mắt chân thành của Diệp Chấn Tông, còn có nỗi bi thương ẩn giấu ở nơi sâu nhất kia, thật sự không biết từ chối như thế nào.
“Được, cháu sẽ đi một chuyến”.
“Nếu thật sự có người giở trò quỷ ở sau lưng, cháu nhất định khiến hắn chịu trừng phạt đáng có”.
Diệp Thần Phi nghiêm túc nói.
Cảm giác nhẹ nhõm tan dần trong mắt Diệp Chấn Tông.
“Vậy thì bọn ta an tâm rồi”.
Diệp Thần Phi gật đầu: “Chuyện này cứ giao cho cháu”.
“Các thúc vừa xuất quan, trước hết cứ nghỉ ngơi đã, cháu bảo Tùy Vân xây một tòa biệt viện bên hồ kính, nơi đó khá thanh u tao nhã”.
Diệp Chấn Tông xua tay.
“Thôi, ở dưới đất lâu như vậy, ta đã sớm chán ngấy với cái từ thanh u này rồi”.
“Vậy hai thúc”, Diệp Thần Phi nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-thien-ha/478757/chuong-105.html