“Chinh phục!”
Diệp Hoàng nói không cần suy nghĩ.
Sau đó, cô bé cười: “Thực ra, trên đường dẹp phản loạn về nhà, con đã nghĩ rồi”.
“Chúng ta không thể cứ ẩn cư ở vùng biên thế giới, bị người khác coi thường”.
“Cho nên, con muốn đánh từ thành Vân Tiêu ra, đánh mãi, đánh mãi cho đến khi để tất cả mọi người biết đến thành Vân Tiêu chúng ta, biết đến nhà họ Diệp chúng ta!”
Diệp Thần Phi trầm mặc, lần này, con gái đúng là vượt qua dự liệu của mình.
Còn nhớ lúc mình vừa đến thế giới này, cô con gái này vừa yếu đuối vừa tự ti, chỉ nhen nhóm một ngọn lửa nho nhỏ ở nơi sâu nhất trong lòng.
Còn bây giờ, ngọn lửa đã bùng lên biến thành ngọn lửa cháy bỏng hừng hực!
“Con có suy nghĩ này, ta rất vui mừng”.
“Ta ủng hộ con”, Diệp Thần Phi nói.
Diệp Hoàng lập tức vui vẻ: “Cảm ơn cha!”
Diệp Thần Phi gật đầu, sau đó chuyển ánh mắt sang Diệp Long, hỏi: “Còn cháu thì sao?”
Diệp Long ôm trường thương, quay đầu nhìn sang Diệp Hoàng.
“Điện chủ Thiên Loan Điện có bản lĩnh như vậy, Chân Long Các của cháu đâu thể kém cạnh?”
“Đại bá, suy nghĩ của cháu không khác với Diệp Hoàng, đánh ra từ thành Vân Tiêu, đánh đến nổi danh khắp nơi, mới là việc chúng ta cần làm!”
Có lẽ là chịu ảnh hưởng của Diệp Hoàng, Diệp Long cũng đưa ra yêu cầu này.
“Long đường ca, huynh muốn tranh với muội hả?”, Diệp Hoàng nhìn sang Diệp Long.
Diệp Long cười: “Làm sao, muội sợ bị kém hơn ta ư?”
Hai người nhìn thẳng nhau không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-thien-ha/478753/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.