“Đi thôi, thắng thua đã rõ”.
Trương Đông nhìn người nhà họ Diệp đi xa, cất bước rời đi.
“Học trưởng, ai thắng thế?”
“Chắc chắn là người nhà họ Diệp thắng rồi!”
Mấy thanh niên khác vội vàng đi theo.
Trương Đông gật đầu: “Quay về chuẩn bị, ngày mai đi thăm hỏi nhà họ Diệp”.
Đấu trường Đằng Vân.
Diệp Thần Phi hạ lệnh một tiếng, tất cả thành viên nòng cốt nhà họ Diệp đều rời đi, chuẩn bị dập tắt hỗn loạn trong thành, tiếp quản thành Vân Tiêu.
Đứng trên đài cao, Diệp Thần Phi quay đầu nhìn Đường Chính.
Lúc này, Đường Chính đã không còn vẻ ngạo mạn như trước đó, ngồi dưới đất, toàn thân bất lực, vẻ mặt hoang mang.
Mỗi một người nhà họ Lý chết đi đều giống như một cây kim đâm vỡ sự gan dạ của ông ta.
Diệp Thần Phi không phải kẻ mạnh mà ông ta có thể tưởng tượng.
Khi Diệp Thần Phi nhìn qua, ông ta đột nhiên chột dạ.
“Diệp gia chủ, ta sai rồi!”
Đường Chính cất giọng run rẩy.
“Sai chỗ nào?”, Diệp Thần Phi bỗng nhếch miệng cười.
“Ta”.
Đường Chính ngẩn người, sau đó vội nói: “Ta không nên nghe lời ma quỷ của Lý Lưu Tô, ta không nên bị tiền tài che mờ đôi mắt, ta không nên đối đầu với ngươi, ngươi tha cho ta đi, tha cho con cháu đệ tử nhà họ Đường đi!”
Đường Chính quỳ dưới đất, dập đầu như giã tỏi.
Nước mắt nước mũi cũng sắp văng lên giày của Diệp Thần Phi rồi.
“Những người hôm nay đến đây muốn đối phó với đệ tử nhà họ Diệp đều phải chết”, Diệp Thần Phi lên tiếng nói.
Trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-thien-ha/478739/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.