“Trông cái dáng vẻ như vớ được vàng của đệ kìa”, Diệp Thần Phi lắc đầu nói: “Chờ đợt rèn luyện này kết thúc, đúng lúc có thể xem coi ai có giá trị để bồi dưỡng, khi đó ta nhất định sẽ đối đãi đặc biệt hơn”.
Diệp Tùy Vân cười hì hì mãi không ngừng, đáp được.
Nói thế nào thì đứa con cả Diệp Long của ông ta cũng sẽ chiếm được một chỗ.
“Đúng rồi, ta bế quan hai tháng, không đưa linh thạch tháng này cho đệ, không có xảy ra vấn đề gì chứ?”, Diệp Thần Phi hỏi.
“Ặc, không có, không có”.
Tùy Vân nói: “Khi đó huynh đưa tổng cộng một 18,2 tỷ linh thạch lận mà, may là huynh bế quan, nếu không đệ thật sự không thể tiêu hết từng đó linh thạch”.
Khi đó Diệp Thần Phi giao cho ông ta một nhiệm vụ, đó là tiêu hết số linh thạch ấy trong vòng một tháng.
Điều đó khiến Tùy Vân lo sốt vó hết cả lên.
Thật sự không có chỗ tiêu mà!
“Xem chút tiền đồ đó của đệ kìa”, Diệp Thần Phi cũng không định ép buộc ông ta, cứ từ từ thong thả là được.
Nhưng chuyện này khiến hắn nhận ra một vấn đề, nhỡ mà hắn lại đột ngột bế quan, hơn nữa còn bế quan trong khoảng thời gian tương đối dài, thì dòng tiền của gia tộc nhất định sẽ có vấn đề.
Ít nhất là không thể phát triển theo đúng tiến độ hắn mong muốn.
Nghĩ nghĩ một lát, Diệp Thần Phi lại đưa cho Tùy Vân một cái túi trữ vật.
“Trong này có 1 tỷ viên linh thạch thượng phẩm, đệ giữ lại, sau này cứ tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-thien-ha/478687/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.