Chương trước
Chương sau
Dùng tu sĩ cấp bậc như Vương Ban lão tổ, rất ít xuất hiện tình huống thần thức chấn động một cách khó hiểu như vậy. Trên cơ bản cảnh giới thần thức của bọn họ đều yên tĩnh giống như mặt nước giếng vậy, chuyện bình thương rất khó làm cho thần thức bọn họ chấn động.
Cũng có thể nói là trạng thái thần thức của bọn họ thường thường rất là vững chắc.
Mà loại chấn động khó hiểu này thường thường có đồng nghĩa với việc nhất định có chuyện không ổn xảy ra. Chưa hẳn là nguy hiểm nhất định sẽ xuất hiện, nhưng mà phải cẩn thận đề phòng.
Vương Ban lão tổ lúc này ở khu vực cách tổng bộ Vĩnh Hằng thánh địa kỳ thực cũng không tính là xa.
Hắn quan sát, quan sát nên như thế nào một hơi công phá phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa. Hiển nhiên, trong lòng hắn cũng lo lắng, không muốn tiếp tục chờ đợi nữa.
Vạn nhất đợi khi đại quân Ma tộc tới, khối thịt mỡ Vĩnh Hằng thánh địa này không tới phiên hắn gặm.
- Không có đạo lý a, Vĩnh Hằng thánh địa này lực phòng ngự mặc dù không tệ, nhưng cũng không thể nào trở thành uy hiếp gì với ta. Vì sao thần thức ta lại sinh ra báo động cơ chứ?
Vương Ban lão tổ là người vô cùng cẩn thận, người cẩn thận bình thường đều yêu quý tính mạng mình, nói một cách khác chính là sợ chết.
Vương Ban lão tổ đề cao cảnh giác, phân phó xuống dưới:
- Tất cả giữ vững tinh thần, không nên lười biếng.
Bán bộ thần ma dưới tay hắn thực lực cũng không kém, hơn nữa lại biết nuôi Mộc ma cổ trùng, còn hiểu dụng độc, bất kể là công kích hay là phòng ngự đều tương đối mạnh mẽ, hung hãn.
Dưới loại tình huống này, tuy rằng Vương Ban lão tổ cảnh giác nhưng mà cũng không có quá bối rối.
Lúc này một gã bán bộ thần ma tiến lên phía trước nói:
- Lão tổ, các con chúng ta đã chuẩn bị tốt, chúng ta đã tìm được khu vực phòng thủ yếu kém nhất. Nếu như chúng ta không ngừng công kishc khu vực phòng ngự yếu kém kia. Nhất định có thể công phá được Vĩnh Hằng thánh địa.
Vương Ban lão tổ vung tay lên:
- Vậy còn do dự gì nữa? Tiến công.
Tiếng kèn vang lên, Mộc ma nhất mạch bắt đầu công kích phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa.
Lông mày Vương Ban lão tổ khẽ nhíu lại:
- Quỷ Chi lão đệ đang làm trò gì vậy? Dùng tốc độ lan tràn của hắn có lẽ lúc này đã tới rồi chứ? Vì sao ta còn chưa nhìn thấy Mộc ma thực vật tới gần?
Trong lòng hắn xuất hiện điểm đáng ngờ.
hắn và Quỷ Chi lão tổ có ước định, hai người từ hai khu vực khác nhau xông tới, tập hợp bên ngoài khu vực tổng bộ của vhtd.d
Đến lúc đó Quỷ Chi lão tổ dùng Mộc ma thực vật thẩm thấu, mà hắn dùng Mộc Ma cổ trùng công kích, song kiếm hợp bích, đánh ra công kích trí mạng với Vĩnh Hằng thánh địa.
Thế nhưng mà hắn đã tới rất lâu, Quỷ Chi lão tổ kia còn chưa tới.
Đúng hạn đã tới, thời gian trong ước hẹn đã qua đi, Quỷ Chi lão tổ còn chưa tới. Chuyện quan trọng như thế này mà còn lề mề.
Vương Ban lão tổ không vui, đồng thời trong đầu cũng có chút bận tâm. Véo tay suy tính một hồi, lông mày càng nhíu lại chặt hơn.
Hiển nhiên hắn cũng ngửi được mùi vị không đúng trong chuyện này.
- Không được, ta phải đi qua hỏi một chút.
Vương Ban lão tổ không muốn chờ đợi thêm nữa, bắt đầu thi triển bí thuật của Mộc Ma nhất mạch, bắt đầu liên hệ Quỷ Chi lão tổ.
Mộc ma nhất mạch tự nhiên có bí pháp có thể liên lạc với nhau. Chỉ cần khoảng cách song phương không quá xa, loại liên lạc này cũng không tính là khó.
Nhưng mà khi Vương Ban lão tổ truyền tín hiệu liên lạc ra ngoài, nhưng lại giống như đá ném xuống đáy biển vậy, không ngờ lại hoàn toàn không có bất kỳ đáp lại nào.
Trong lòng Vương Ban lão tổ trầm xuống:
- Không có khả năng, xảy ra chuyện gì?
Tuy rằng quan hệ của hắn với Quỷ Chi lão tổ còn chưa tới mức tình như thủ túc, nhưng mà song phương vẫn có chiếu cố lẫn nhau, nếu như Quỷ Chi lão tổ nhận được tin tức, không có khả năng không trả lời.
Chẳng lẽ hiện tại Quỷ Chi lão tổ bận rộn, không rảnh đáp lại?
Chuyện này cũng không đúng a. Quỷ Chi lão tổ điều khiển Mộc Ma thực vật, cũng không bận rộn tới loại trình độ này, trừ phi hiện tại hắn đang chiến đấu.
Nói tới chiến đấu, trong lòng Vương Ban lão tổ có chút trầm xuống, Vĩnh Hằng thánh địa này rõ ràng quyết tâm phòng ngự, bọn chúng không có khả năng phái ra đại nhân vận đi giao thủ với Quỷ Chi lão tổ./
Lại nói tu sĩ thần đạo của Vĩnh Hằng thánh địa, thực lực còn không cùng một cấp độ với Quỷ Chi lão tổ, dựa vào phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa này còn có thể tử thủ một hai.
Nếu như rời khỏi vòng phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa, chút thực lực ấy căn bản không đủ dùng.
Dự cảm không tốt càng ngày càng rõ trong đầu Vương Ban lão tổ.
Mà thời khắc này, kèn công kích đã được thổi lên, đại quân Mộc Ma nhất mạch dưới sự dẫn dất của bán bộ thần ma, điên cuồng công kích hệ thống phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa.
Mộc Ma cổ trùng tựa như châu chấu, không ngừng từ trong góc chui ra, nhìn qua vô cùng dữ tợn, khủng bố vô cùng, làm cho người ta sởn hết cả gai ốc.
Trong Vĩnh Hằng thánh địa, Tử Xa Mân nhìn qua thế công mãnh liệt, trong lòng cũng lo lắng cực kỳ. Hắn rất rõ ràng cấp bậc phòng ngự của Vĩnh Hằng thánh địa.
Chỉ cần lão tổ ma tộc ra tay, phòng ngự này tuyệt đối không thủ được.
Cũng may tu sĩ ba đại thánh địa đều biết không còn đường lui, cơ hồ tất cả đều có quyết tâm tử thủ tới cùng. Nhìn qua quyết tâm tử chiến một trận với Mộc ma nhất mạch.
Cảm giác không rõ quẩn quanh trong lòng Vương Ban lão tổ, càng khiến cho hắn không chút chần chờ nói:
- Các huynh đệ, toàn lực ứng phó, thu phục Vĩnh Hằng thánh địa.
Vương Ban lão tổ khích lệ làm cho tu sĩ Mộc Ma nhất mạch và đám Mộc ma cổ trùng thoáng cái như nhận thêm lực lường, lực trùng kích thoáng cái hung mãnh hơn rất nhiều.
Khu vực phòng ngự yếu kém kia trong một lần trùng kích mạnh mẽ lâp tức lung lay sắp đổ.
Tu sĩ ba đại thánh địa cũng dùng hết toàn lực, liều chết chống cự.
Ở bên ngoài nhìn qua khu vực phòng ngự yếu kém kia, Mộc ma cổ trùng giống như là thủy triều tràn vào, một khi tràn vào chính là cảnh tượng vạn kiếp bất phục.
Một khi bị những Mộc ma cổ trùng này xâm nhập, cơ hồ tất cả tu sĩ bọn họ, chỉ sợ cũng khó trốn thoát khỏi vận mệnh. Dù là trên người có giải dược thì tính sao chứ?
Số lượng Mộc ma cổ trùng thực sự quá mức khoa trương. Huống chi Mộc ma nhất mạch còn có nhiều bán bộ thần đạo như vậy, càng có lão tổ Mộc ma nhất mạch tọa trấn.
- Tử Xa lão tổ, có điểm là lạ. Mộc Ma nhất mạch dường như không kể hi sinh, không kể tổn thất. Nếu như tiếp tục như vậy, phòng ngự của chúng ta căn bản không chịu đựng nổi.
Ma tộc một khi muốn liều mạng, loại sức mạnh này vô cùng đáng sợ.
Sắc mặt Tử Xa Mân tái nhợt, hắn cũng biết tới bước này một khi bị công phá, vậy sẽ hoàn toàn không có đường lui. Chỉ có thể dùng thân tuẫn tông.
- Chư vị, chuyện cho tới bây giờ tin tưởng trong lòng chư vị đã sớm hiểu ra. Tử Xa Mân ta nguyện cùng chư vị quyết chiến, không đội trời chung với ma tộc.
Cho tới nước này, Tử Xa Mân cũng không có biện pháp nào nữa, chỉ có thể cổ vũ tinh thần mà thôi.
Mà chuyện này cũng không lạ, bởi vì dù sao hai mươi năm trước Tử Xa Mân vẫn chỉ là trưởng lão a. Địa vị còn không bằng ba đại thánh chủ, chứ đừng nói là so với thánh tổ Vĩnh Hằng thánh địa.
Muốn nói người không có căn cơ, không có nội tình như hắn bỗng nhiên khống chế vận mệnh Vĩnh Hằng thánh địa, khống chế vận mệnh ba đại thánh địa, đối với hắn mà nói kỳ thực cũng là làm khó hắn.
Không giao thủ còn không sao, một khi giao thủ, chênh lệch của thập đại thánh địa Vạn Uyên đảo với ma tộc triệt để thể hiện ra. Dù là trong Vĩnh Hằng thánh địa này có hai tu sĩ thần đạo tọa trấn, dưới thế công của ma tộc, cũng tràn ngập kẽ hở, tràn ngập cảm giác nguy cơ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.