Chương trước
Chương sau
Hai người này xuyên qua hồ sen, dường như đang đào bới tiềm lực của hồ sen này. Những đóa hoa sen màu đỏ này rất không tồi, nhưng mà càng khiến cho bọn họ thêm giật mình đó là chung quanh hồ sen này ẩn chứa linh lực Sơ Dương chi hảo, càng nồng đậm tới mức hết sức kinh người.
Dường như dưới hồ sen này còn có bảo vật kinh người chôn dấu bên dưới. Những đóa hoa sen này chỉ là linh vật xen lẫn mà thôi.
Ngay lúc hai người đang quan sát, bỗng nhiên trong đám hoa sen truyền ra tiếng sột soạt. Sau đó một sinh linh bỗng nhiên từ trong đám hoa sen bắn ra, bắn về phía hai đại lão tổ.
Sinh linh này do thần điểu Chu Tước biến thành, chỉ là thần điểu Chu Tước lúc này rõ ràng đã thay đổi hình thái của pháp thân, lại biến thành một đầu linh cầm rất nhỏ. Liên tục phụt lửa ra bên ngoài, không ngừng phun về phía hai đại lão tổ Hỏa ma nhất mạch kia.
Công kích mà nó biểu hiện ra ngoài cũng chỉ có tu vi chừng cấp bậc bán thần.
Loại cảnh giới, cấp bậc như vậy tự nhiên cũng để mê hoặc đối thủ cho dễ mà thôi.
- Hắc hắc, huynh đệ, đầu chân linh này của ta, chớ đoạt với ta. Những hoa sen này ta không đoạt với ngươi.
Sí Nhật lão tổ cười hắc hắc.
Khóe miệng Minh Xán lão tổ giật giật, hiển nhiên có chút không vui. Nhưng mà cân nhắc tới vấn đề phân phối lợi ích, hắn vẫn có chút không can tâm tình nguyện gật đầu nói:
- Tốt, nếu như dưới hồ sen này có bảo vật khác chôn dấu, như vậy phải phân phối bình quân.
- Điều này là tự nhiên.
Sí Nhật lão tổ cười ha hả, bắt đầu thi triển thần thông, chuẩn bị thu phục đầu sinh linh thuộc tính hỏa này.
Đối với Hỏa Ma nhất mạch mà nói, bất luận linh linh thuộc tính hỏa nào đều đáng giá. Nhất là loại chân linh cấp bậc bán thần này, một khi thu phục chiếm được, huấn luyện cho tốt, đó cũng là một trợ thủ đắc lực. Nói không chừng tương lai còn trở thành trợ thủ số một dưới trướng cũng nên a.
Trong mắt Sí Nhật lão tổ tỏa ra tinh quang, nhìn chằm chằm vào đầu chân linh kia, cũng đang không ngừng tăng tốc. Trong khu vực thuộc tính hỏa sinh động như thế này, Sí Nhật lão tổ tự nhiên vô cùng nhanh nhẹn.
Phương diện tốc độ cũng tăng lên theo mong muốn, tùy tâm sở dục.
Đầu chân linh kia dường như cũng cảm nhận được uy hiếp, trốn tránh bốn phía trong đám hoa sen kia.
Sí Nhật lão tổ thì mạnh mẽ đánh tới, căn bản không quan tâm tới việc những hoa sen kia có bị hủy hay không. Cảnh này khiến cho Minh Xán lão tổ nhìn thấy trong lòng nhỏ máu không thôi.
- Đạo huynh, ngươi kiềm chế một chút đi a. Đã nói hoa sen là của ta, ngươi không nên phá những hoa sen này a.
Minh Xán lão tổ kháng nghị.
- Hắc hắc, huynh đệ, nếu không thì huynh đệ ngươi giúp ta một chút, chặn đường giúp ta. Đầu chân linh này rất biết chạy trốn a.
Sí Nhật lão tổ cười một tiếng quái dị.
Có thể nhìn ra được tâm tư hắn đều đặt vào đầu chân linh kia. Đối với một ít hoa sen này, hắn thực sự không coi là thứ của mình, dù sao cũng phân cho Minh Xán lão tổ.
Minh Xán lão tổ thở hổn hển, nhưng mà cũng không thể làm gì. Hắn dậm chân một cái, nói:
- Được, ta giúp ngươi chặn một đường. Ngươi kiềm chế một chút, đừng có phá hỏng quá ác a.
Nhìn tư thế của Sí Nhật lão tổ này giống như là trâu xuống ruộng vậy, hoàn toàn không để ý tới những tổn thương cho đám hoa sen này. Minh Xán lão tổ cũng nhìn ra được những hoa sen này đều là linh vật không tầm thường. Bất kể là độ tinh khiết thuộc tính hỏa hay là năng lực công kích của bản thân hoa sen, nhất là tính dẻo dai của những dây leo kia đều cường hãn tới kinh người.
Càng khiến cho hắn giật mình chính là những dây deo này thậm chí còn có năng lực tái sinh, cảnh này tự nhiên khiến cho Minh Xán lão tổ rất là động tâm.
Kể từ đó, có hai đại lão tổ này, ngươi truy ta đổi, không ngờ lại liên thủ đối phó với đầu chân linh kia.
Trong lúc truy đuổi đầu chân linh này, bất tri bất giác thuộc tính hỏa chung quanh chậm rãi giảm bớt, biển hỏa diễm kia giống như một cái ao đang dần khô can vậy.
Đồng thời một mà quỷ dị xảy ra.
Cơ hồ tất cả những hoa sen màu đỏ giống như đột nhiên lăng không biết mất. Những đóa hoa sen kia trong một hô hấp toàn bộ biến mất.
Ngay khi nhị vị lão tổ ma tộc đang ngây người thì dưới mặt đất lại toát ra vô số dây leo. Chỉ là dây leo lúc này hoàn toàn đổi thành một màu khác.
Cũng hình thái đó, cũng cùng dây leo đó, cũng hoa sen đó. Nhưng mà bất quá màu sắc lại hoàn toàn bất đồng. Vốn là hoa sen màu đỏ, hoàn toàn biến thành hoa sen màu xanh da trời.
Biển lửa chung qunah lập tức biến thành một thế giới băng tuyết.
Hàn ý lạnh thấu xương lập tức giống như đóng băng một phương thế giới này, mà đầu chân linh mà bọn họ truy đuổi cũng giống như đột nhiên biến mất vậy.
Biến cố cực lớn này khiến cho trong lòng hai đại lão tổ Hỏa Ma nhất tộc trầm xuống, trong lúc mơ hồ bọn họ cảm nhận được một tia không ổn.
Dùng tu vi của lão tổ Hỏa Ma nhất mạch như bọn họ, thế giới đóng băng này đối với bọn họ mà nói tự nhiên không hình thành quá nhiều sát thương.
Chỉ là biến hóa ở nơi này tự nhiên không chỉ đơn giản là thế giới đóng băng này.
Thế giới đóng băng này tự nhiên là một chút thần thông do Giang Trần thao túng Băng Hỏa yêu liên tạo ra.
Trong nháy mắt này những thứ Giang Trần chuẩn bị cơ hồ phát lực. Khi Băng Hỏa yêu liên phát huy, đồng thời hắn còn khởi động âm sát trận pháp, trận pháp này lập tức bạo phát.
Cùng lúc đó tứ đại chân linh cũng phát lực, thao túng lĩnh vực hư không, đem chung khu vực trăm dặm chung quanh hoàn toàn phong tỏa.
Tứ đại chân linh đồng thời phát lực, năng lực điều khiển lĩnh vực cũng ngày càng mạnh. Hiện tại lĩnh vực mà bọn họ điều khiển, dưới thần đạo cao giai, nếu như không có chuẩn bị trước, cơ hồ rất khó chạy đi.
Hai đại lão tổ Hỏa Ma nhất mạch này cũng đều là thần đạo trung giai, một Thần đạo ngũ trọng, một thần đạo tứ trọng. Trong những lão tổ ma tộc, tu vi bọn họ coi như đạt tới tiêu chuẩn.
Nếu như trong thế giới hỏa diễm, sức chiến đấu của bọn họ còn có thể đối kháng với đại bộ phận lão tổ ma tộc. Thế nhưng mà thuộc tính hỏa ở hiện trường lúc trước đã hoàn toàn biến mất.
Mà chuyển thành năng lượng thuộc tính băng, âm sát chi lực tràn ngập.
Bởi vậy, nếu như bọn họ không có cách nào được gia trì thần thông, trên phương diện nhất định còn bị ức chế.
Vốn bọn họ có mười phần lực lượng, trong thế giới hỏa diễm có thể phát huy ra toàn bộ uy lực. Nhưng mà bị lực lượng thuộc tính băng và âm sát chi lực hạn chế, có lẽ nhiều lắm chỉ phát huy ra được chín thành, thậm chí là tám thành lực lượng.
Mà dưới lĩnh vực hạn chế, hành động của bọn họ không thể nghi ngờ sẽ lại vô cùng suy yếu.
Mà thứ càng đáng chết hơn là thần thú Huyền Vũ được Giang Trần bày mưu tính kế cho, vừa điều khiển lĩnh vực đồng thời còn không ngừng thi triển Huyền Vũ tích thi khí, không ngừng đánh về phía bọn họ.
Huyền Vũ tích thi khí cũng là vật chí âm, đối với hỏa thuộc tính tự nhiên cũng có khắc chế.
Từng vòng Huyền Vũ tích thi khí kia càng làm cho hai đại lão tổ Hỏa ma nhất mạch này cơ hồ muốn thổ ra máu, loại lực lượng đáng sợ này không phải là công kích thân thể, mà là công kích thần hồn.
Lực lượng công kích thần hồn, Hỏa Ma nhất mạch không nguyện ý đối mặt nhất. Bởi vì Hỏa Ma nhất mạch cũng không am hiểu phòng ngự thần hồn.
Bọn họ chỉ có thể dựa vào thuộc tính hỏa của bản thể, không ngừng triệt tiêu Huyền Vũ tích thi khí xâm lấn.
Mỗi khi bọn họ dùng một chút tinh lực và thần thông để đối phó với Huyền Vũ tích thi khí, những công kích khác lập tức sẽ thiếu đi một phần tâm tư để đối phó.
Long Tiểu Huyền và Thái Tuế bạch hổ đã sớm chuẩn bị từ lâu, sau khi nghe hiệu lệnh của Giang Trần cũng bắt đầu phát động công kích.
Mà tất cả chuyện này hoàn toàn đều nằm trong sự khống chế của Giang Trần, mỗi một bước đều hoàn hảo, không có một chút kẽ hở nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.