Chương trước
Chương sau
Người áo choàng màu đen cười lạnh một tiếng, cánh tay phải lại hành động lần nữa, cự kiếm như ẩn như hiện kia chậm rãi biến mất.
Sau một khắc, hai tay người áo choàng màu đen nắm hư không, lòng bàn tay vỗ xuống, chậm rãi tách ra hai bên, trong lòng bàn tay của hắn, bất ngờ xuất hiện một vật.
Như một vật dễ cháy, ngọn lửa kia thoạt nhìn chỉ lớn như cây đậu, lộ ra rất bình thường. Nhưng nhìn bộ dạng người áo choàng màu đen ngưng trọng như vậy, Giang Trần liền suy đoán, chỉ sợ vật kia, sẽ không đơn giản a.
Miệng người áo choàng màu đen lộ ra dáng tươi cười âm hiểm, lạnh lùng thoáng nhìn Giang Trần.
Hai tay khẽ vẫy, vật dễ cháy kia đột nhiên phóng đại.
Lập tức, vật dễ cháy to như hạt đậu kia, đang không ngừng biến lớn, không ngừng biến lớn. Trong nháy mắt, đã biến thành một đoàn Liệt Hỏa hừng hực.
Liệt Diễm che trời, biến thành hoa văn thanh sắc, lộ ra dị thường chói mắt.
- Giác ngộ a, đây là U Minh chi hỏa, đốt cháy linh hồn của ngươi a!
Hai tay của người áo choàng màu đen niết thành quyền, lập tức triển khai, nâng lên một thủ ấn kỳ quái, như là hoa sen.
Lập tức, ngón tay của hắn như là niêm hoa, tiện tay mở ra, U Minh chi hỏa hừng hực thiêu đốt kia liền bị hắn tháo xuống một mảnh như là lá cây, ném đến Giang Trần.
Giang Trần thấy thế, cũng hít một hơi lãnh khí, hắn như thế nào nhìn không ra, U Minh chi hỏa này tuyệt đối là Tiên Thiên Chi Hỏa phi thường đáng sợ.
Hơn nữa, nhìn thằng này, hiển nhiên đã tu luyện Tiên Thiên Chi Hỏa đến tình trạng vận dụng tự nhiên. Nhìn bộ dạng hắn hời hợt, liền có thể dẫn xuất ra hình dạng U Minh chi hỏa hoàn mỹ, đây tuyệt đối là cử trọng nhược khinh a.
Giang Trần ngưng thần, hắn biết rõ, mình gặp được cường địch chính thức rồi.
Đối phương biểu hiện ra ngoài, không đơn thuần là tiềm lực bản thân, còn có đòn sát thủ cùng trang bị tầng tầng lớp lớp trên người, cũng làm cho Giang Trần không thể không nghiêm túc đối đãi.
Giang Trần nghiêm túc, hai tay chỉ dẫn, trước mặt lập tức xuất hiện mấy chục gốc Băng Hỏa Yêu Liên. Hơn nữa là hình thái Băng Hỏa Yêu Liên thăng cấp.
Mỗi một cây Hỏa Liên, như Thao Thiết tham lam, cánh hoa hoàn toàn mở ra, điên cuồng ảnh hưởng Liệt Diễm chi diệp.
Mà Băng Liên, thì nằm ở trước Giang Trần, tầng tầng tường băng trong suốt, trong nháy mắt, tựa như tích lũy ra một băng sơn, thủ hộ Giang Trần.
Nói lên Băng Hỏa Yêu Liên, đó cũng là linh vật cấp bậc Chư Thiên. Theo Giang Trần phát triển, hình thái của Băng Hỏa Yêu Liên cũng đang không ngừng phát triển.
Tuy U Minh chi hỏa này rất đáng sợ, nhưng Băng Hỏa Yêu Liên cũng không phải vật bình thường. Phiến Liệt Diễm hình thành lá cây thanh sắc, mang tất cả hư không, đi đến đâu, ngay cả hư không cũng bị nướng cháy.
Nhưng mà, bị từng dãy Hỏa Liên điên cuồng hấp thu, lá cây Liệt Diễm cực lớn, vậy mà đang không ngừng nhỏ đi, không ngừng nhỏ đi.
Một màn này, làm cho người áo choàng màu đen kia cũng xem trợn mắt há hốc mồm.
Lúc trước hắn ở chỗ Huyền Hoàng Thủ Ô, kỳ thật gặp qua Giang Trần vận dụng Băng Hỏa Yêu Liên. Chỉ là, Băng Hỏa Yêu Liên lúc đó, chỉ phát huy ưu thế quấn quanh, hấp dẫn hỏa lực của Huyền Hoàng Đằng. Lại không có biểu hiện ra Băng Hỏa thần thông của bản thân.
Giờ phút này, Băng Hỏa Yêu Liên bạo phát ra bổn mạng thần thông, lại làm cho người này nghẹn họng nhìn trân trối, trong lúc nhất thời có chút trợn tròn mắt.
Một khi hắn tế ra U Minh chi hỏa, nhiều khi đều là tất sát, có rất ít cái gì lo lắng. Cho dù là thiên tài cùng cấp bậc đối kháng, thời điểm hắn tế ra U Minh chi hỏa, cũng phải tránh đi mũi nhọn.
Mặc dù là mấy thiên tài mạnh nhất của bát đại thế gia lần này, đối mặt U Minh chi hỏa của hắn, cũng khó cam đoan nhất định có thể thắng.
U Minh chi hỏa này, có thể nói là một trong mấy đòn sát thủ mạnh nhất của hắn rồi.
Thế nhưng mà, tình hình trước mắt, lại để cho hắn có chút không tiếp thụ được.
- Hừ, bổn thiếu gia ngược lại muốn nhìn, liên đằng cổ quái của ngươi, có thể hấp thu bao nhiêu?
Người áo choàng màu đen có được, là một U Minh chi hỏa hỏa nguyên, là khống chế Thiên Hỏa hỏa chủng, cho nên, chỉ cần hắn nắm giữ thần thông thúc dục Thiên Hỏa, liền có thể mượn nhờ Thiên Hỏa hỏa chủng này, thi triển ra vô số thần thông Hỏa thuộc tính.
- U Minh diệt thế, tật.
Trong miệng người áo choàng màu đen nói lẩm bẩm, thủ quyết như bay, trên hỏa chủng của U Minh chi hỏa, đạo đạo Liệt Diễm thanh sắc, điên cuồng từ bốn phía hỏa chủng phún dũng ra.
Mỗi một đạo Liệt Diễm thanh sắc, tựa như một Ma Quân, hung thần ác sát, hủy thiên diệt địa, khí thế lớn dọa người.
U Minh diệt thế thần thông này, đã không phải một mảnh hai mảnh hỏa diễm chi diệp rồi, mà là một hơi hơn mười phiến điên cuồng tuôn ra?
Ở dưới hắn điên cuồng thúc dục, hào quang của hỏa chủng cũng lập tức ảm đạm xuống. Hiển nhiên, phương pháp sử dụng của người áo choàng màu đen, có thể nói chỉ thấy lợi trước mắt, tuyệt đối thuộc về sử dụng quá độ.
Giang Trần sớm có chuẩn bị, thủ quyết cũng đi theo điên cuồng khởi động, mấy ngàn gốc Băng Hỏa Yêu Liên, cũng dốc toàn bộ lực lượng, vây chật ních hư không.
Các Hỏa Liên như là Thao Thiết đói bụng mấy trăm năm, điên cuồng ăn lấy Hỏa nguyên lực mà U Minh Thiên Hỏa phát ra.
Mà Băng Liên ở phía, cũng trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Không hề nghi ngờ, hình thái của Băng Hỏa Yêu Liên, so với Giang Trần tưởng tượng còn cường lớn hơn. Nhất là liên quan đến Hỏa thuộc tính, lực hấp thu của Hỏa liên, rõ ràng gặp mạnh thì cường, tham lam xé xác U Minh Thiên Hỏa.
Một màn này, để cho người kia cơ hồ muốn thổ huyết.
- Tại sao có thể như vậy?
Thường thức của hắn, cũng thiếu chút nữa bị phá vỡ. Một chiêu này, cơ hồ có thể nói chiêu số mạnh nhất của hắn rồi.
Tuy hắn còn có một lá bài tẩy chưa đánh, thế nhưng mà, U Minh Thiên Hỏa điên cuồng công kích như thế, đối phương rõ ràng còn có biện pháp phá giải.
Cái này để cho nội tâm kiêu ngạo của hắn, rốt cục xuất hiện một tia dao dộng. Đều nói thiên tài của Hồi Xuân đảo vực khó vào pháp nhãn.
Nhưng mà bây giờ xem ra, đây tuyệt đối là thành kiến.
Giang Trần dù bận vẫn ung dung, hắn đã nhìn ra, U Minh Thiên Hỏa của đối phương, chiêu thức trên cơ bản đã dùng hết. Hiện tại hình thái bản thân U Minh Thiên Hỏa, cũng ở vào giai đoạn yếu ớt.
Bởi như vậy, áp lực của U Minh Thiên Hỏa, rõ ràng cho thấy không tồn tại nữa.
Chỉ là, đối phương nhiều thủ đoạn như vậy, cũng để cho Giang Trần âm thầm kinh ngạc, âm thầm đề phòng. Hắn tin tưởng vững chắc, đối phương nhất định còn có thủ đoạn bước tiếp theo.
Một người có được U Minh Thiên Hỏa, tuyệt đối sẽ có thêm át chủ bài nữa. Ẩn ẩn tầm đó, Giang Trần đối với lai lịch người này, có chút suy đoán rồi.
Ánh mắt người nọ thoáng nhìn Giang Trần, thấy khóe miệng Giang Trần mang theo vẻ mĩm cười, trong nội tâm càng bực bội không hiểu. Tiết tấu hiện tại, đã có chút không khống chế được rồi.
Vốn, bọn hắn là đệ tử thiên tài của bát đại thế gia, tiến đến nơi đây, là với tư cách thợ săn. Thế nhưng mà giờ khắc này, hắn hoàn toàn không có hưởng thụ đến cảm giác của thợ săn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.