Chương trước
Chương sau
Quả nhiên, thanh âm lạnh nhạt kia vang lên, cười lớn một hồi rồi nói:
- Tự tiện xông vào cấm địa tộc người khác không phải là chuyện Khổ Man tộc các ngươi am hiểu nhất hay sao? Sao nào? Chỉ cho phép Khổ Man tộc các ngươi đi địa bàn người khác giương oai? Không cho phép ta tới địa bàn Khổ Man tộc các ngươi đi ngang một chút sao?
- Ồ?
Khổ Trúc lão tổ như có điều suy nghĩ, rồi đột nhiên hai mắt sáng ngời:
- Như thế xem ra, bản lão tổ đã biết lai lịch của ngươi rồi. Nhân tộc?
Khổ Trúc lão tổ sau khi suy nghĩ cẩn thận điểm này, cũng cười lên ha hả:
- Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được nhân tộc gần đây nhỏ yếu, nhát như chuột, nhân tộc ngươi như hẳn có ba đầu sáu tay, dám tới Thánh địa Khổ Man tộc chúng ta giương oai.
Thanh âm kia lại đáp:
- Ngươi nói đúng, hôm nay ta tới đây để giương oai.
Trong khi nói chuyện, trong đám mây giữa không trung bỗng nhiên có vô số đám mây giống như bị lực lượng gì cuốn lại, điên cuồng hạ thấp xuống.
Sau một khắc, tầng mây mắt đầu đảo lộn, vô số điện quang màu tím giống như là mãng xà bao phủ hư không, giống như là một cơn mưa lôi điện điên cuồng trút xuống.
Điện quang này vô cùng đáng sợ, giống như công kích vô cùng chuẩn xác, trực tiếp rơi vào trong đám người dũng sĩ Khổ Man tộc.
Đội ngũ trước thần miếu này khoảng chừng mấy ngàn người.
Mấy ngàn dũng sĩ Khổ Man tộc này bị điện quang đánh trúng, cả đám căn bản không hề đề phòng, nhao nhao ngã xuống, run rẩy trên mặt đất không thôi.
Nghiêm trọng hơn thì trực tiếp bị biến thành than đen.
Cảnh anfy khiến cho Khổ Trúc lão tổ trợn mắt há hốc mồm:
- Hỗn đản, lão phu muốn giết ngươi.
Khổ Trúc lão tổ hoàn toàn không ngờ tới, cao thủ nhân tộc này nói đánh là tới, hơn nữa căn bản không đánh với hắn, mà trực tiếp ra tay với dũng sĩ Khổ Man tộc hắn.
Những dũng sĩ Khổ Man tộc này dùng để viễn chinh, thực lực đơn thể tự nhiên không có cách nào so với cường giả Thiên Vị. Mà cường giả thi triển lôi điện này rõ ràng cho thấy là cường giả Thiên Vị.
Khổ Trúc lão tổ khôn khéo như quỷ, trong lúc nhất thời khó lòng phòng bị.
- Đi chết đi.
Thân thể gầy gò của Khổ Trúc lão tổ hóa thành một đạo quang mang màu xanh, bắn lên trên không trung. Đồng thời năm ngón tay tạo thành trảo, từng đạo trảo ấn khổng lồ bao phủ trọn hư không vào bên trong.
Đại trảo khổng lồ này có uy năng giam cầm, nếu như tu vi hơi yếu một chút, tuyệt đối không trốn khỏi uy lực một trảo trên hư không này.
Chỉ là, đạo thân ảnh trên không trung kia đột nhiên nhoáng lên một cái, đã hóa thành một đạo lưu quang biến mất trên không trung.
- Chạy đi đâu?
Khổ Trúc lão tổ giận dữ, căn bản không buông tha, thân thể nhanh hơn, liên tục hóa thành độn quang, xuyên qua những đám mây mù, đuổi theo phía sau.
Đạo thân ảnh phía trước hóa thành đạo độn quang, tốc độ nhanh chóng, rõ ràng không có ý định chính diện giao phong với Khổ Trúc lão tổ.
Sau lưng Khổ Trúc lão tổ, đầu Thánh Linh kia cũng nhanh chóng đuổi theo. Một người một thú điên cuồng đuổi về phía trước.
Một màn quỷ dị này khiến cho phía trước thần miếu bừa bộn một mảnh. Một kích vừa rồi khiến cho dũng sĩ ở nơi này bị chết, tổn thương hơn phân nửa.
Còn lại cũng nằm trên mặt đất kêu rên không thôi.
Khổ Trúc lão tổ kia hai mắt tỏa ra hung quang, men theo phương hướng người nọ bỏ chạy, nhanh chóng đuổi theo, trong lòng thầm giật mình:
- Tất cả đều nói nhân tộc yếu đuối, thực lực người này chỉ sợ không kém. Cho dù so ra kém bản lão tổ, có lẽ cũng không chênh lệch quá nhiều. Xem tốc độ chạy trốn của hắn, rõ ràng không dưới bản lão tổ a.
Khổ Trúc lão tổ vốn cho rằng không bao lâu nữa có thể đuổi theo. Sau đó bắt tên này, hành hạ tới chết, cuối cùng bắt tới địa bàn Nhân tộc, hảo hảo đả kích sĩ khí Nhân tộc một chút.
Chỉ là, suy nghĩ của hắn thì tốt, thế nhưng lại phát hiện ra khi thực hiện không dễ dàng như vậy.
Cứ như vậy một chạy một đuổi, không ngờ cứ tiếp tục kéo dài như vậy.
Một giờ, hai giờ...
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
Đảo mắt một tháng đã qua. Khổ Trúc lão tổ này mỗi khi cảm thấy sắp đuổi kịp tiểu tử này, nhưng mỗi một lần đều chỉ kém một chút. Chỉ là vẫn thất bại trong gang tấc.
Ngay từ đầu Khổ Trúc lão tổ cũng đã nghĩ buông tha cho tiểu tử này, thế nhưng một cỗ lửa giận trong lòng lại làm cho hắn không ngừng kiên trì, đến cuối cùng, loại kiên trì đều trở thành một loại tra tấn.
Khổ Trúc lão tổ lần này rời núi, vốn muốn thống lĩnh Khổ Man tộc tạo lên một phen sự nghiệp lớn. Đại quân Khổ Man tộc của bốn bộ lạc đã tụ tập ở khu vực Tây Bắc của nhân tộc, đang chờ lão tổ là hắn rời núi. Chủ trì đại cục.
Thế nhưng mà chờ tới khi hắn phát hiện ra, lại xuất hiện biến cố ngoài ý muốn như vậy.
Lần này truy đuổi, khi tới ngày thứ ba, Khổ Trúc lão tổ kỳ thực còn hoài nghi, liệu có phải cường giả nhân tộc này cố ý kéo dài thời gian của hắn hay không?
Chỉ là hắn biết rõ thì biết rõ, thế nhưng hết lần này tới lần khác không có cách nào buông tha được.
Bởi vì mỗi một lần khi hắn muốn bỏ cuộc, người nọ sẽ giống như u linh lắc lư trước mặt hắn, hơn nữa còn tuyên bố phá hủy Thần miếu của Khổ Man tộc hắn, làm cho Khổ Man tộc hắn trở thành cô hồn dã quỷ không có tín ngưỡng.
Thần miếu đối với Khổ Man tộc mà nói, là nơi Khổ Man tộc ký thác tinh thần, là đồ đằng của Khổ Man tộc, là tín ngưỡng của Khổ Man tộc.
Nếu như thần miếu bị phá hủy, đối với Khổ Man tộc mà nói, tuyệt đối là tai họa ngập đầu. Chẳng khác gì là tín ngưỡng của Khổ Man tộc bị phá hủy.
Dưới loại tình huống này, Khổ Trúc lão tổ mặc dù lòng nóng như lửa đốt, tâm bay tới cương vực nhân loại, nhưng vẫn không thể không lưu lại.
Lúc đó, hắn hoàn toàn không phát ra được lệnh triệu tập, triệu tập cường giả Khổ Man tộc khắp nơi, toàn bộ hành động, truy kích và tiêu diệt cường giả nhân tộc xâm phạm này.
Chỉ là, độn thuật của cường giả Nhân tộc này xa xa vượt quá dự đoán trước của hắn.
Mấu chốt nhất chính là, nhân tộc này vô cùng nhanh nhẹn. Mỗi một lần bị cường giả Khổ Man tộc hắn chặn đánh, mỗi lần đều có thể dự đoán trước. Hơn nữa tuyệt đối không bước vào trong cạm bẫy mà bọn họ bố trí.
Chuyện này làm cho Khổ Trúc lão tổ cùng với những cường giả Thiên Vị sau đó tới tiếp viện cả đám đều phiền muộn không thôi, chửi ầm lên.
Giờ phút này đêm dài yên tĩnh, tại địa bàn của Khổ Man tộc, trong một sơn cốc u tĩnh.
Khổ Trúc lão tổ, cùng với bốn cường giả Thiên Vị khác đang ở trong một huyệt động ẩn nấp, khẩn trương thương thảo đối sách.
Bốn cường giả Thiên Vị này đều là cường giả Thiên Vị trấn thủ tại bốn đại bộ lạc, giờ phút này cũng bị mời tới.
Có thể nhìn ra được bốn nguyên lão của bốn bộ lạc này đối với nhân vật đồ đằng của Khổ Man tộc như Khổ Trúc lão tổ cũng vô cùng tôn tọng.
- Lão tổ, tên này giảo hoạt như vậy, tuyệt đối là nhân vật cấp bậc lão tổ. Đại quân bốn bộ lạc Khổ Man tộc ta ở khu vực Tây Bắc chờ, thời gian kéo dài càng lâu, đả kích đối với sĩ khí càng lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.